Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:52:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe dừng ở nhà khách, họ thuê ba phòng và đặt hành lý xuống.

Lâm Tuyết Nhu thẳng ngủ, khi xuống thuyền lên xe, cảm giác say sóng vẫn còn kéo dài đến tận bây giờ.

Tân Điềm tắm rửa, một chiếc váy, đeo túi nhỏ, với trai một tiếng, thẳng đến Đoàn Văn công tìm Phương Kiều Kiều.

Tuyến đường trong ký ức vẫn là con đường đó.

Chỉ là Tân Điềm lên xe buýt, xe buýt lớn như trong ký ức, cảm giác cũ kỹ thể hiện rõ.

Ngồi ở hàng ghế , ngoài cửa sổ, cô thấy đường phố nhiều hơn hẳn, khi ngang qua công viên Hồng Tâm, thể thấy nhiều qua ngay từ ngoài cổng.

Các quầy hàng nhỏ cổng công viên cũng nhiều lên, bán hạt dưa, kẹo bông gòn, lác đác kéo dài thành một hàng rào chắn công viên.

Tân Điềm chống cằm, sân trượt patin còn mở , thể rủ chị gái đến chơi.

Chiếc xe buýt cũ kỹ rung lắc, cuối cùng dừng ở trạm xe buýt gần Đoàn Văn công nhất.

Tân Điềm xuống xe, quanh những cảnh vật quen thuộc, đầu thẳng đến cổng Đoàn Văn công.

Bác bảo vệ vẫn là đây, thấy Tân Điềm còn dụi mắt mấy hỏi thăm lâu ngày gặp, bắt cô tự đăng ký, trực tiếp thành thạo cầm bút tên cô xuống.

"Tìm cô bé với cháu đúng , cô chuyển sang hậu cần , cháu văn phòng ở ? Đi thẳng phía , thấy cái bảng treo ngoài cửa là đúng , nhanh ."

Tân Điềm lấy một gói t.h.u.ố.c sợi, là trai mang từ đảo xuống, định quà cho đội trưởng sản xuất khi về thôn, cô bóc hai gói, dành riêng cho bác già quen .

như cô nghĩ, mắt bác tít .

Tân Điềm vẫy tay chào tạm biệt, theo hướng bác , trong lúc ngang qua phòng tập của đoàn ca múa, cách cả trăm mét, cô về phía đó, nhưng vẫn thể thấy bóng lờ mờ qua cửa sổ.

Kết quả là, khi tìm kiếm văn phòng hậu cần, càng càng lạc, trong lòng bỗng dưng nổi lên lửa giận.

thấy, Tào Linh Tĩnh, hại Phương Kiều Kiều ngày , vẫn nhảy múa vui vẻ, kiêu hãnh.

"Tân Điềm?"

Tiếng gọi ngập ngừng kéo cô , Tân Điềm , liền thấy Phương Kiều Kiều mặc đồng phục công sở ở gần đó, tay bưng hộp cơm đang cô, nhận nhưng dám, cho đến khi đối diện, sự ngập ngừng biến thành bất ngờ.

" thật! Tớ nãy còn tưởng nhầm."

Tân Điềm cũng bất ngờ: "Tớ đang định tìm đây." Cô chạy nhanh đến.

Phương Kiều Kiều hoạt bát trong ký ức, mặt mày vui vẻ nhưng vẫn từng bước vững vàng, khiến Tân Điềm chạy nhanh hơn một chút, rút ngắn cách giữa hai .

Tân Điềm ôm cô thật chặt, buông tay nhận lấy hộp cơm của cô: "Tớ đến đúng lúc nhỉ, mời tớ ăn cơm ."

Phương Kiều Kiều gật đầu: "Mời, bếp ăn Đoàn Văn công đổi đầu bếp , mùi vị ngon hơn nhiều, nếm thử xem."

Hộp cơm trong tay nặng trịch, rõ ràng là lấy thức ăn .

"Cậu lấy cơm mà, chúng tìm chỗ ăn là ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-319.html.]

"Nhà ăn tiện hơn, tớ lấy món tớ thích ăn, còn sợ tớ trả tiền ." Phương Kiều Kiều khoác tay cô, sóng vai dẫn cô đến nhà ăn.

Tân Điềm từ chối nữa, chỉ là thấy cô mặc đồng phục công sở thấy lạ.

"Giữa mùa hè mặc áo khoác dài tay nóng ?" Còn về quần dài... Tân Điềm thấy vết sẹo chân Phương Kiều Kiều.

Phương Kiều Kiều ngẩng cằm: "Cậu thấy tớ giống như đang nóng ."

Tân Điềm thấy lạ, nhưng sắc mặt cô thì giống là nóng, lẽ thể chất cá nhân cô sợ nóng.

Nhà ăn đang mở cửa, nên nhiều , để tiện chuyện, hai chọn một góc.

Ngoài một món mặn một món chay trong hộp cơm của Phương Kiều Kiều, họ còn lấy thêm một lạng cơm, và hai món mặn một món canh, bày đầy bàn.

Món chay là cà tím kho tương, trong hộp cơm thịt kho, đĩa đựng chả thịt viên và sườn, canh là canh mướp trứng vài lát trứng nổi lềnh bềnh.

Tân Điềm cũng khách sáo, gắp thử một miếng, quả thật vị cơm thập cẩm như , là món xào nhỏ gia đình bình thường, cà tím kho thấm vị, chả thịt viên béo mà ngấy, còn vị ngọt thanh của hạt lê.

Phương Kiều Kiều lấy nửa cân cơm, gắp hai đũa sang hộp cơm của cô.

Tân Điềm hộp cơm đầy ắp đó, vô tình c.ắ.n đũa, đột nhiên hỏi cô sống thế nào.

Chắc chắn là .

Cô nghĩ một lát, chọn những chuyện vui vẻ để .

Ví dụ như: "Anh trai tớ về cùng tớ, về để đăng ký kết hôn, chuyển hộ khẩu chị dâu tớ về đội Hòa Bình."

Lại ví dụ như: "Tớ hai ngày nay ở nhà khách, mở cửa sổ là thấy quán ăn quốc doanh phía , gần đến giờ ăn mà mấy , ông giám đốc mới nổi nữa ."

Phương Kiều Kiều tò mò về đối tượng của Tân Lập Diệp, nhắc đến quán ăn quốc doanh, nụ mặt rạng rỡ.

" , đầu bếp nấu ăn ngon, nịnh bợ, nhưng nghĩa là kinh doanh, ông chỉ lo bồi dưỡng của , chèn ép những đầu bếp mà bố tớ để , nhân viên phục vụ ai nấy đều cáu kỉnh hơn ai, ? Quán ăn quốc doanh ở góc Đông Bắc đầu năm tư nhân thầu , giành hết phần lớn công việc kinh doanh của cả huyện, tớ đưa tớ đến đó một , tớ cũng thích chỗ đó."

Tân Điềm đầu bếp cũ chèn ép thì nhớ đến sư Miêu rời .

"Anh bây giờ ?"

Phương Kiều Kiều dừng đũa: "Anh lắm, hồi tháng Năm quán ăn quốc doanh khách ăn bệnh, giám đốc đổ tội lên đầu sư phụ Miêu, đuổi ."

Tân Điềm cau mày: "Không thể tùy tiện đuổi ."

", công ty thực phẩm phân về, trả về công ty thực phẩm xong, ông giám đốc đó tìm chỗ dựa cũ ầm ĩ một hồi đuổi ."

"Có sư Lý ở đó, ai dám đuổi sư Miêu."

"Sư Lý mà là con trai của phụ trách đó ? Anh điều về công ty thành phố , còn ở Kiến Phương nữa, tớ chuyện là cách đây hai tháng đến nhà tìm bố tớ, tớ tiếp."

Tân Điềm chớp mắt: "Dì Triệu ở Ninh Thị ."

Phương Kiều Kiều lắc đầu thêm, thở dài về sư Miêu: "Lúc tìm đến, quầng mắt thâm đến mức thể ngay, chắc là ."

Loading...