Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 274

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:02:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Dừng dừng , tớ hiểu , hai gì với .”

“Thế mới đúng.”

Tiết đó là tiết học lớn, Tề Chính Quân vắng mặt.

Đợi đến khi tan học, giáo viên bước , một nam sinh liền bước lên bục giảng.

“Các bạn học xin… xin hãy nán .”

Tân Điềm liếc qua, vì tan học tìm bố, cô cúi đầu tiếp tục thu dọn đồ đạc.

Cho đến khi— “ trịnh trọng xin bạn Tân Điềm, nên trong tình huống bộ sự việc, bí mật bịa đặt, lan truyền tin đồn liên quan đến bạn Tân Điềm, bạn là tiểu thư tư bản, coi thường bạn học, thành tâm cảm thấy hổ thẹn và tự trách về những hành động đây của , bạn Tân Điềm, xin bạn tha thứ cho .”

“Chuyện gì thế ?”

“Hóa những lời đó đều là bịa đặt!”

Tiểu Tân sẽ như mà.”

Trong chốc lát, ánh mắt của ít đổ dồn về phía Tân Điềm, thấy cô đang nghiêm túc nhét sách cặp.

Trên bục giảng, nam sinh cúi gập chín mươi độ, đến giờ vẫn lên, hình run rẩy, những giọt mồ hôi mặt rơi xuống đất lách tách.

Có bạn học thấy khỏi mềm lòng.

“Tân Điềm, tha thứ cho , tớ thấy thành tâm xin .”

“Tớ thấy mặt trắng bệch kìa, thôi bỏ qua .”

“Không , cảm xúc của đồn đại là các , nếu là vài năm , chỉ riêng câu tiểu thư tư bản cũng thể lôi diễu phố, tại tha thứ!”

“Ai cố ý đến xin , để che giấu chuyện lớn hơn .”

khuyên, can.

Tân Điềm đeo cặp sách lên, bất kỳ ai, qua lối lên bục giảng, thẳng thừng rời .

Nam sinh cúi gập đến mức hai chân mỏi nhừ, lớn tiếng : “Xin bạn Tân Điềm tha thứ!”

“Kia… đừng gọi nữa, Tân Điềm .”

……

Tân Điềm gặp Tề Chính Quân và chị gái bóng cây bên ngoài.

“Tề Chính Quân, đến xin tớ, ?”

Tề Chính Quân hào phóng thừa nhận, “Tớ là việc , phản ánh tình hình của một bạn học trong chuyên ngành cho cố vấn, loại tin đồn bịa đặt vô căn cứ đương nhiên nghiêm túc đối đãi, thể để mặc lan truyền.”

Tân Mật hỏi, “Chuyện gì?”

Tân Điềm bật , kể đầu đuôi câu chuyện, trịnh trọng cảm ơn .

đừng thế nữa, nhỡ liên lụy đến , Chu Huệ suýt nữa hiểu lầm quan hệ của chúng , nếu khác thì .”

“!!!”

Tề Chính Quân nổi đóa, “Cậu cứ linh tinh, chúng là tình bạn trong sáng giữa bạn học!” Lúc chuyện căng thẳng liếc sang bên cạnh.

Tân Điềm nhướng mày, nhân cơ hội khoác tay chị, “Chúng hiểu rõ, nhưng khác sẽ hiểu lầm, cho nên…”

, “Tớ về nhà đây, tạm biệt.”

“Ê!”

Tề Chính Quân đuổi theo, nhưng dám, chỉ tại chỗ giậm chân tức giận, đầu đụng trúng Chu Huệ, bực bội lẩm bẩm, “Cái đồ lắm chuyện!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-274.html.]

Chu Huệ ngơ ngác, “Gì thế! Sao mắng .”

……

Tân Điềm xe buýt, đoán với chị gái.

“Chị trường sẽ đưa hình phạt gì cho hai đó?”

“Ghi là chắc chắn , theo lời em , nam sinh chắc sẽ thông báo về nhà.” Tân Mật cúi mắt, lấy từ trong túi sợi dây ngũ sắc, là chuẩn cho Tết Đoan Ngọ.

Tân Điềm giúp kéo chỉ, tặc lưỡi, “Ghi là theo suốt đời, nghiệp khó .”

“Đáng đời, ngày nào cũng thành thật.”

Tân Điềm nheo mắt, “Chị, hình như chị hề ngạc nhiên.”

Tân Mật “Ừ” một tiếng, tiếp tục đan.

Nói ít ít sai.

Cô chỉ là thuận nước đẩy thuyền, dẫn cố vấn đường tắt, Lại San tự thích vợ, trách cô .

Trong mắt Tân Điềm, thì là chị điềm tĩnh, thèm bàn luận chuyện nam nữ , nên cũng nghi ngờ gì nữa.

, “Chị, Tề Chính Quân thích chị, em chắc chắn.”

“Em .”

Kiếp vẻ ngoài tuấn tú cũng thiếu theo đuổi, huống hồ kiếp khuôn mặt xinh , gặp Tề Chính Quân ở nhà hát, tâm tư rõ như ban ngày.

“Vậy còn chị?”

“Em gái, lớn nhỏ thứ tự, khi hỏi chị, tối nay em thể gọi điện thoại cho cả ở cửa hàng tạp hóa, hỏi khi nào tính chuyện yêu đương, nếu chị yêu còn đợi kết hôn mới .”

Hòa Bình Đại Đội phong tục, chị em đính hôn, vượt qua.

Hơn nữa, “Chị vẫn đang học, em thì ngày nào cũng tâm tư nghĩ đến chuyện .”

Tân Điềm hừ nhẹ, “Trách em , vì chị mà nhiệt tình đến tận mặt em , nãy chị cũng thấy.”

Cô nghĩ đến bộ dạng nổi đóa của Tề Chính Quân khi hiểu lầm hai họ.

“Chị, em thấy bạn học của em còn cần xem xét, em giúp chị một tay.”

Tân Mật liếc cô, “Em chú ý chừng mực, khi nghiệp chị sẽ nghĩ đến vấn đề cá nhân.”

Tân Điềm đáp lời, “Vâng ạ.”

……

Xe buýt chạy về nhà.

Mà là về phía trung tâm thành phố.

Xuống xe ở phố Phượng Hoàng, Tân Điềm các cửa hàng hai bên, tìm đúng một nhà biển hiệu vẫn còn dựng cửa.

“Chị ơi ở đó.”

Đến cửa, mấy chữ đen Văn phòng Nhà máy Đồ Hộp Ánh Dương tấm bảng trắng.

Nhìn bên trong, cửa hàng chỉ rộng hơn hai mươi mét vuông, bày hai hàng kệ hàng và một chiếc bàn việc, Tân Kế Vinh đang cầm hồ dán, dán áp phích lên tường, mỗi loại đồ hộp một tấm.

Trên áp phích một đường chéo chia đồ hộp đôi, phía là hộp đóng gói, phía là đồ vật bày đĩa, chỗ trống giới thiệu tên, hương vị, và giá cả, nền đồ hộp cá hình biển, đồ hộp thịt hình heo béo, ý nghĩa đơn giản rõ ràng.

Tân Kế Vinh đang một tay đỡ áp phích, tay đầu với tay lấy hồ dán bàn, để dán bù góc trét hồ.

Tân Điềm thấy , đặt cặp sách xuống bưng bát hồ dán qua.

“Ê! Con gái nhỏ đến .” Tân Kế Vinh toe toét, giúp đỡ tay chân nhanh nhẹn hơn nhiều, loáng cái xong, lùi hai bước quên hỏi, “Thế nào? Trông vẻ chuyên nghiệp .”

Loading...