“Chị ở Kiến Phương nữa, dì Từ ở đó gì? Thật sự thấy Kiến Phương thích hợp dưỡng lão ?”
“……”
Tân Điềm tỉnh ngộ, về phòng một lá thư, nhét hòm thư.
Ba ngày , Tân Điềm nhận thư trả lời, xác nhận dì Từ đang ở nhà tại Thượng Hải, và dì rảnh rỗi đến mức sắp mốc meo.
Cô hồi âm, kèm theo bộ quần áo.
Đồ gửi , bố về, Tân Điềm ông về kết quả của Liêu Tân Thông.
“Thả ạ? Tình huống mà cũng thả, con đến cơ quan nhà nước thư tố cáo luôn .”
Sắc mặt Tân Kế Vinh cũng lắm, “Nói nghiêm ngặt , là đổi , giam giữ tù đổi thành Liêu Tân Bình.”
“???”
Lúc ngay cả Tân Mật cũng thấy hứng thú, “Ông giống ngốc, sẽ đồng ý ?”
“Cụ thể đàm phán thế nào thì rõ, dù bây giờ chấp nhận xét xử đổi thành Liêu Tân Bình.”
Tân Điềm nhớ điều gì đó, “Bố ơi, lấy suất của con đó là?”
“Liêu Tân Thông.”
“Đứa trẻ , nó nảy ý , nhân cơ hội khóa đầu tiên nhét con trai , sinh viên đại học, bốn năm hồ sơ cũng .”
“Nó còn nhỏ, sợ trường lộ tẩy ?”
“Vào trường một cơ hội chuyển chuyên ngành, kế hoạch là chuyển thẳng sang hệ Nghệ thuật.” Ca hát nhảy múa, dễ che giấu hơn là học tập đàng hoàng.
Tân Điềm ngạc nhiên nhào lòng bố, mắt to ông, “Bố giỏi quá, chuyện bố cũng !”
“Thịt hộp đưa thị trường, còn trái cây hộp thì vẫn giấu bên ngoài, cho nên về cơ bản, việc kinh doanh của hai nhà máy đồ hộp ở Ninh Thị đang trùng lặp .”
Một nhà trái cây, một nhà thịt, xung đột.
Tân Kế Vinh là chạy việc, bây giờ chuyện ăn đều thích bàn nhậu, uống chút rượu, tán gẫu vài chuyện phiếm, một khi vui vẻ, hợp đồng chỉ là chuyện nhỏ.
Đàn ông uống rượu, tự nhiên thể thiếu phụ nữ.
Chuyện bà xã giám đốc nhà máy đồ hộp nhờ , một chút cũng giấu , huống hồ lúc đó còn ầm ĩ lớn như .
Có một đối tác hợp tác, là hai vợ chồng cùng , lúc nhắc đến chuyện , vợ của đối phương còn tỏ vẻ khinh thường.
“Đó là phụ nữ bộ đầu óc, chuyện xảy vẫn là do chồng cô dọn dẹp, vì chuyện mà đưa ít tiền mới dàn xếp thỏa, còn hứa hẹn lợi nhuận cho mấy nhà.”
Nói cách khác, lấy tiền công để ơn huệ riêng.
Thật nếu truy cứu cũng hợp lý, giám đốc nhà máy kẹt ở mức thấp nhất, nếu vì thị trường thì cũng đành chịu.
Tân Kế Vinh lúc đó xong, liền cảm thấy cơ hội của đến.
“Cứ chờ , đợi đến khi trái cây hộp của con mắt kỳ nghỉ hè, bố giúp con trút cơn giận !”
Tân Điềm càng thêm hứng thú, “Bố! Con ngay bây giờ.”
Tân Kế Vinh đương nhiên khó cô con gái nhỏ, úp mở, chỉ nhắc một câu, “Chú Phương con Phó giám đốc nhà máy, phụ trách bán hàng .”
“À, chú Phương cũng giúp đỡ ạ?”
“Sao thể con chịu ấm ức , đầu năm họp, chú Phương con vẽ một cái bánh lớn cuộc họp cho họ Liêu kích thích.”
“?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-272.html.]
Tân Kế Vinh nữa.
Tân Điềm bố cô tự nghĩ.
Cô dựa ghế sô pha, theo hướng suy nghĩ , “Trái cây hộp là nhà máy cũ, chú Phương đơn thuần dựa doanh bán hàng để đè bẹp đối phương, thì cùng lắm là ông tức giận thôi.”
Không ảnh hưởng thực chất gì.
Bố trút giận, chắc chắn kiểu đau ngứa .
Liên tưởng đến chuyện bàn rượu nhắc tới, Tân Điềm cảm thấy chạm điều gì đó, đầu óc một vòng.
“Bố dựa chuyện giá thấp để nắm thóp đối phương ?”
“Chuyện đó quá phức tạp, bố còn khi lo xong việc, kịp lúc tiểu viện trang trí thô xong, đích giám sát trang trí nội thất nữa.” Ông cũng thật sự ở nhà máy đồ hộp mãi.
Tân Kế Vinh thấy cô con gái nhỏ nghĩ đến đây, cũng câu kéo nữa, nhắc đến một chuyện khác.
“Trong cuộc họp, nhà máy đồ hộp trái cây tăng hiệu suất năm nay lên một nửa.”
“???”
Điên !
Tân Điềm vui vẻ, “Lập quân lệnh trạng!”
Thật may, trong tình huống , giám đốc nhà máy vẫn xuất hàng với giá thấp nhất, đợi đồ hộp trái cây của nhà máy bố lên kệ, thể tưởng tượng năm nay tình hình nhà máy đồ hộp trái cây sẽ t.h.ả.m hại thế nào.
Chỉ tiêu đạt, lợi nhuận cũng trống rỗng.
Lúc mà còn vạch trần thêm chuyện cá nhân hoặc vấn đề gia đình, đuổi khỏi vị trí giám đốc là điều chắc chắn!
Tân Điềm chợt hiểu .
Một ở vị trí cao lâu , đặc biệt là đuổi việc khi trung niên, nghĩ thôi thấy ấm ức, nửa đời coi như thế là xong!
Tân Điềm hừ hừ.
“Đáng đời.”
Chương 110: Xin Tiểu Tân tha thứ
Có nội tình bố lén , thỉnh thoảng Tân Điềm dạo phố với chị, đều hỏi giá của đồ hộp trái cây hiện thị trường.
Vẫn như , đổi.
nổi bật hơn đồ hộp trái cây, là thịt hộp đóng hộp màu vàng.
Hôm nay kỹ, mới phát hiện trong nhà máy mới của bố chỉ thịt heo hộp, mà còn cá hộp, từ loại cá suối nhỏ bao giờ lớn .
Tân Điềm tò mò mua hai hộp, mang về trường ăn thêm buổi trưa.
Thịt hộp tương tự như loại dì Từ đây, nhưng hương vị ngon hơn, thịt mềm mịn độ dai, hề nếm thấy mùi tanh của thịt.
Sau mới từ bố, khi chế biến thịt hộp, bên trong thêm da heo đông lạnh, da heo cắt nhỏ trộn lẫn, ăn ngon hơn so với thịt hộp đơn thuần, tổng cộng hai vị, chua ngọt và mặn.
Ừm, theo đúng nghĩa đen là vị ngọt.
Bố , khi loại mắt, già và trẻ con thích nhất, doanh bán chạy hơn vị mặn nhiều.
Tất nhiên, hạn sử dụng tương đối so với vị mặn, cũng ngắn hơn khá nhiều, chỉ thể bảo quản nửa năm, vị mặn nếu mở nắp thì bảo quản hơn một năm thành vấn đề.
So với thịt hộp, cá hộp thì bá đạo hơn nhiều.
Ớt hiểm ớt chỉ thiên chiên lên đóng dầu, ăn tươi thơm tê cay, cực kỳ đưa cơm.
Nghe lúc đầu định vị , hai phần ba thợ trong nhà máy đều phủ quyết, rằng Giang Tô, Chiết Giang, Thượng Hải ăn cay, nhiều ớt như chỉ Tứ Xuyên, Hồ Nam mới dễ bán.