Trong khoảnh khắc, Tân Điềm thấy sắc mặt của thanh niên trí thức Tiền và bà chủ đều đổi.
Bà chủ chất vấn: “Lời cô là ý gì?”
Tân Điềm cố ý: “Cô ? Chẳng lẽ cô mang theo con trai tái hôn mà hỏi rõ?”
“ kết hôn với mười năm , cô bậy gì !” Bà chủ mắt phun lửa, rõ ràng là ghét lây sang cả Tân Điềm vì sự thật, cô càng thêm khó chịu.
Lục Nhượng kịp thời che chắn mặt Tân Điềm, mặt cảm xúc : “Vậy thanh niên trí thức Tiền phạm tội trùng hôn , thời gian thì nên tự thú .”
Nói đỡ vai Tân Điềm về phía nhà hát.
Phía lập tức bùng nổ cãi vã.
“Những gì họ là sự thật ?”
“Em giải thích, lúc về quê thích , nhưng đều từ chối, phụ nữ mà cô là tự đắn m.a.n.g t.h.a.i đổ vỏ, em tin ngoài tin !”
“Thật ?”
Tân Điềm thể tránh khỏi lời , ngờ thanh niên trí thức Tiền là như .
Cô giật tay khỏi cánh tay Lục Nhượng, để một câu.
“Điều cách chúng ...”
Lục Nhượng trực tiếp đưa tay bịt miệng Tân Điềm, giữ cô trong vòng tay, kéo cô rời .
Thanh niên trí thức Tiền và bà chủ đang cãi căn bản để ý đến động tĩnh, chỉ còn đứa con trai bên cạnh run rẩy vì sợ hãi.
...
“Ưm ưm ưm!”
Tân Điềm tức giận đến mức chịu nổi, đợi đến khi hồn Lục Nhượng kéo khỏi tầm mắt của thanh niên trí thức Tiền, cô mới tỉnh , dùng gót giày giẫm lên ngón chân Lục Nhượng, cố gắng để buông tay.
Thực cô thể vùng vẫy mạnh hơn, nhưng chắc chắn sẽ Lục Nhượng thương ở cánh tay.
Khinh! Người rõ ràng là thiên vị, còn nghĩ cho gì!
May mắn là Lục Nhượng khi rời xa thanh niên trí thức Tiền, tự động buông tay.
Hành động của hai táo bạo, thu hút những ánh thiện cảm.
Tân Điềm giận đến đỏ mặt: “Sao cho em hết lời!”
Lục Nhượng hỏi: “Em đó đến Đại đội Hoà Bình để xác nhận ?”
Tân Điềm gật đầu: “ , họ đều coi thường , rõ ràng nhà một đống chuyện , bây giờ xem em là đồ ngốc, nên quản chuyện của , còn giúp họ.”
Tân Điềm tức giận, nhấc chân đá một cái nữa, vẫn cảm thấy hả giận.
Lục Nhượng im né.
“Sao gì! Em đang chuyện với khúc gỗ !” Đối phương lên tiếng, khiến Tân Điềm càng thêm bực bội.
Lục Nhượng phân vân: “Anh đang đợi em bình tĩnh, sợ em thích .”
Tân Điềm hậm hực: “Biết em thích thì đừng .” Hai giây : “Anh em thích , !”
Lục Nhượng chớp mắt, như đang cân nhắc lời lẽ.
Tân Điềm trong bóng râm ở cửa, chỉ là trút giận, lúc tỉnh táo cũng quá đáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-270.html.]
Cô nghiến răng ngốc nghếch ánh nắng, mặt lạnh lùng đưa tay kéo đến bên cạnh.
“Anh sợ đủ đen .”
Lục Nhượng di chuyển theo lực kéo của cô, mặt nở một nụ rạng rỡ.
“Đồ quái gở, mắng còn .” Tân Điềm lầm bầm một câu, dịu giọng : “Nói , chị em còn đang đợi em.”
“Cuối năm về Đại đội Hoà Bình, con gái của bí thư chi bộ xã đang sống với con trai ở nhà trẻ.” Lục Nhượng sợ cô hiểu lầm: “Ông nội Lục khi dạo trong đại đội, gặp bí thư chi bộ xã đưa cháu , về kể cho .”
“Ồ.”
Tân Điềm lúc bình tĩnh , nhận sai ở .
Cuộc sống của chị Phong Quyên bắt đầu , cô nên vì tìm thể diện mặt thanh niên trí thức Tiền mà lôi chị Phong Quyên bia đỡ.
Chỉ riêng việc bà chủ phận của Lục Nhượng mặt nặng mày nhẹ, thể thấy chút kiểu cách tiểu thư.
Lục Nhượng lên tiếng, từ tốn giải thích, ý tứ đại khái giống như cô đang tự kiểm điểm, chỉ là thêm một tầng nữa.
“Nếu cô thực sự tìm đến Đại đội Hoà Bình, An An sẽ biến thành con ngoài giá thú.”
Sắc mặt Tân Điềm trở nên nghiêm trọng, cảm xúc hối hận dâng lên từng đợt khiến cô chút khó thở.
Thái độ của ông nội Lục khiến Tân Điềm quên mất phận của Lục Nhượng.
“...”
“Qua tình hình , miệng lưỡi của thanh niên trí thức Tiền lợi hại, khi về nhà nên dỗ phụ nữ đó, dù cũng ly hôn, chúng cứ coi như chuyện từng xảy ?” Anh bắt Tân Điềm xin , cũng nghĩ Tân Điềm .
...
Lục Nhượng an ủi cô xong, thấy Lâm Tuyết Nhu cùng đồng nghiệp .
“Dì Lâm.”
Sự xuất hiện của khiến sự chú ý của Tân Điềm chuyển hướng.
Lâm Tuyết Nhu theo tiếng gọi: “Các cháu xem xong ? Vừa dì cũng xong việc , dì dẫn các cháu ăn, các bạn học khác ?”
“Ở bên ngoài, ơi, chuyện giải quyết ?”
“Người bắt, hạ t.h.u.ố.c gần như là đầu độc, hung thủ tự khai kẻ chủ mưu phía , c.h.ế.t cũng bóc một lớp da, vụ án là liên tỉnh, tìm quan hệ cũng dễ dàng .”
Nói cho cùng, nhà họ Liêu cũng chỉ là giám đốc một nhà máy đồ hộp, bình thường vì công việc nên nhiều mối quan hệ hơn một chút, chứ để là năng lực đặc biệt.
Không thể nào.
Cơ quan lãnh đạo hai bên một đống , thể để một giám đốc nhà máy đồ hộp coi thường pháp luật.
Tính , xét về cấp bậc, lãnh đạo nhà hát kịch của họ còn cao hơn giám đốc nhà máy, chuyện báo cáo lên .
Vở kịch mắt công chúng trở , đều coi trọng.
Liêu Tân Thông trực tiếp tạm giam, quá ngang ngược, nhân chứng vật chứng đều đủ, về cơ bản điểm nào để lật ngược tình thế, vụ án công an báo cáo về thành phố Đồng Ninh, bàn giao liên tỉnh.
Người vẫn đưa về nơi hộ khẩu để quản lý.
Công an thông báo cho bố Liêu lúc , ông cúp điện thoại của Liêu Tân Bình, đầu óc vẫn còn mơ hồ.
Ông còn kịp nghĩ xem tìm ai giúp đỡ, thì thông báo đến, đành đổ mồ hôi chạy thẳng đến công an địa phương, cố gắng xoay xở thêm.
So với bố Liêu đang tất bật, Tân Điềm thoải mái hơn nhiều.
Mẹ cô về, con gái ăn cá, liền theo ý cô đến lầu Tùng Hạc.