“Lát nữa là thôi.”
Tân Điềm nghĩ cũng , yên tâm chuẩn bài báo cáo, ôn .
Đợi đến khi giáo viên gọi tên, cô mới đưa bản nháp cho chị gái.
Giáo viên vẫn là hôm qua, thấy tay cô cầm gì thì ngạc nhiên, là thuộc lòng cần bản nháp thì trong mắt loé lên sự bất ngờ.
“Vậy thì bắt đầu .”
Tân Điềm chuẩn về đề tài dân sinh. Tháng Hai, nhà nước ban hành một loạt chính sách liên quan đến dân sinh, cô chọn lọc một phần nhỏ, kết hợp với thực tế, cô thuộc lòng với cảm xúc và giọng điệu truyền cảm, phát âm tròn vành rõ chữ, ngôn ngữ lưu loát.
Năm phút, cô căn giờ khít.
Giáo viên bảo cô ngay: “Sao em nghĩ đến việc báo cáo theo góc độ ?”
Tân Điềm giải thích: “Xưởng em việc đây cũng phòng phát thanh, mỗi em đến, em thích nhất là các câu chuyện.”
Những điều khác thì cô thêm.
Giáo viên gật đầu, vẻ hiểu ý, là câu chuyện nhưng là câu chuyện, kết hợp với thời sự, trở thành một chuyên mục phát sóng cố định của phòng phát thanh, vẻ tệ.
Ông suy nghĩ một lát, gọi tiếp theo.
Khi Tân Điềm và chị gái ngang qua, cô một tiếng cố lên với chị, nhẹ nhàng đóng cửa .
Bên ngoài, Lại San vẫn còn ấm ức chuyện mất mặt ngày hôm qua, nghĩ đến vẻ mặt thất vọng của Tân Điềm khi trượt, trong lòng cô thấy hả hê, hiếm hoi là châm chọc gì cô nữa.
Tân Mật mất khá nhiều thời gian, cô là cuối cùng.
Lại San thấy cửa mở, lập tức tiến lên, tưởng rằng thể kết quả, ai ngờ...
“Kết quả sẽ dán bảng đen nhỏ ở cửa phòng phát thanh ngày mai, các em nhớ xem nhé.”
Lại San ngờ như : “Thưa thầy, bây giờ thể quyết định ?”
“Đừng nôn nóng, cứ đợi thông báo .”
Nói , giáo viên khoá cửa phòng phát thanh, mang theo bản nháp của mấy rời .
Lại San thấy trò , bực bội : “Cứ chờ mà xem.”
Tân Điềm mặc kệ cô , hỏi chị gái: “Chuyên ngành kép của chị...”
Lại San cuối cùng cũng nhịn : “Các xem thông báo ? Sau khi Hội sinh viên thành lập, phòng phát thanh sẽ do Hội sinh viên quản lý. Để tránh chậm trễ việc học của sinh viên, sinh viên học hai chuyên ngành chỉ thể chọn một câu lạc bộ yêu thích để tham gia. Tân Mật, thành tích thế, là thủ khoa trường khoá bọn , tham gia Hội sinh viên .”
Tân Điềm sững sờ.
So với phòng phát thanh, đương nhiên Hội sinh viên hơn, đó là thành tích thực tế thể ghi hồ sơ.
Thảo nào Lại San vui vẻ đến thế, cô chắc mẩm chị gái sẽ bỏ cuộc.
Hùng Tĩnh Hà ở bên cạnh bổ sung: “Thật chị Tân Mật tham gia cũng đừng lo lắng, bọn em sẽ giúp chị chăm sóc cho Tân Điềm mà.”
Tân Điềm mà thấy sởn gai ốc, cô cảm thấy lời giống như lời đe dọa hơn.
Tân Mật khẩy: “Hai tự tin cả hai đều chọn ? Tổng cộng cũng hơn mười ứng tuyển, dù rút lui, phòng phát thanh chỉ cần ba thôi, hai chiếm bao nhiêu? Chưa học xác suất thống kê ?”
Hùng Tĩnh Hà lập tức phản bác: “Đương nhiên bọn tự tin, đừng ở đây gây chia rẽ nữa.”
Tân Mật gật đầu: “Tự tin đến ? Hình như bạn tự tin lắm.”
Tân Điềm cũng Lại San, đối phương vội vàng lấy tinh thần, lời tương tự như Hùng Tĩnh Hà, nhưng rõ ràng nhiều tự tin.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-262.html.]
Ngày hôm , lời Tân Mật thành sự thật.
Thông báo công bố ba chọn, lượt là: Lục Nhượng (Trưởng nhóm), Tân Điềm (Thành viên), Hùng Tĩnh Hà (Thành viên).
Những khác thất vọng rời , chỉ Tân Điềm và Lại San, một ngạc nhiên, một ngơ ngác, đồng thanh hỏi.
“Chuyện gì thế ?”
Chị gái dường như kết quả, hôm nay cùng Tân Điềm là Lục Nhượng.
Cô đầu hỏi : “Anh tham gia lúc nào thế? Em thấy .”
Lục Nhượng giải thích: “Hôm qua, đầu tiên, ngay tiết học lớn đầu tiên.”
Tân Điềm: “Sao chọn ?”
Lục Nhượng: “Giọng điệu của em khiến nghĩ là em thành công.”
Tân Điềm nhăn mũi: “Anh bừa, em chỉ thấy lạ, và chị gái đều đăng ký...”
“Anh .” Lục Nhượng cân nhắc : “Ban đầu định đăng ký, nhưng phát hiện trùng với tiết học lớn, nên quyết định nhờ phúc của ông nội, trực tiếp tìm giáo sư trong khu nhà gia đình dạy kèm riêng. Anh nhớ chiều nay em tiết, thể cùng một chuyến ?”
“ là tiết.” Tân Điềm dùng ánh mắt hỏi gì.
“Cần chuẩn sáu lễ vật dùng để bái sư, đến nhà nên tay .”
Lúc Tân Điềm cũng mừng cho : “Anh bái sư thầy nào ?”
“Em cũng quen, là chồng của cô Thái ở cạnh nhà ông nội .”
“Chuyên ngành thứ hai của là gì? Em còn bao giờ.”
“Là tiếng Anh, Giáo sư Phong, chồng của cô Tào, từng tám năm du học, tiếng Anh thành thạo đến mức trở thành ngôn ngữ thứ hai.”
“Oa.” khi kinh ngạc, cô nghĩ đến những du học mấy năm đều vất vả: “Anh và chị gái em giống quá, chuyên ngành thứ hai đều chọn ngôn ngữ. Anh xem em nên học thêm ?”
“Đừng ép bản quá, xem em thích , thích thì cần học.”
“Anh vì thích ?”
Lục Nhượng trả lời, vì cuộc trò chuyện của hai tiếng động bên cạnh cắt ngang.
Lại San đang kéo Hùng Tĩnh Hà cãi , cả hai đang tranh cãi vì như .
Ban đầu Hùng Tĩnh Hà còn dỗ dành cẩn thận, đó nổi nóng, trực tiếp đẩy Lại San , thái độ buông xuôi:
“Đương nhiên là vì giỏi hơn .”
Tân Điềm thích gây sự, cũng quen xem khác cãi .
Không tiết học, cô quyết định rời sớm: “Không mua sáu lễ vật , thôi.”
Lục Nhượng nhẹ, tiết lộ: “Muốn tại chọn Hùng Tĩnh Hà mà chọn Lại San ?”
Tân Điềm tò mò: “Anh ?”
Lục Nhượng gật đầu.
Anh vốn dĩ xa, lời đương nhiên lọt tai hai đang cãi phía .
Lại San nín thở, Hùng Tĩnh Hà ngắt lời.
Lục Nhượng cho cơ hội: “À, thật bản nháp là thể hiểu .”
Anh mơ hồ, khỏi hành lang ánh nắng mới thẳng: “Trong bản nháp của Hùng Tĩnh Hà trích dẫn nội dung bản nháp của Lại San.”