Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 241

Cập nhật lúc: 2025-11-16 07:27:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân Điềm ngây , "Chuyện ... hợp quy củ."

Lục Nhượng dừng ở bến xe, "Trong trường ít giáo viên con cái, việc trực tiếp nhận giấy báo trúng tuyển từng . Nếu theo hệ thống chính thức, em sợ kiểm tra ."

Chỉ cần giấy báo trúng tuyển đối chiếu với hồ sơ học sinh và đăng ký sổ sách, chuyện coi như an bài.

Tân Mật xong, thấy đúng là lý, nhưng...

"Hay là đợi gặp ." Cô đề phòng Lục Nhượng.

Ai lúc chiêu trò đa cấp lừa đảo gì , cô và Lục Nhượng lâu gặp, tin tưởng .

"Đi, em với ." Tân Điềm đầu , "Chị."

Tân Mật dừng bước ở phía .

Tân Điềm cũng khuyên cô, "Hôm nay xảy nhiều chuyện quá, chị ở với một tiếng, kẻo lo lắng."

Xe buýt đến, Lục Nhượng mạnh mẽ kéo lên xe.

Tân Mật chợt nhớ điều gì, "Khoan , sổ hộ khẩu!"

Lần Lục Nhượng ngẩn , ai mang theo cái bên ?

Tân Mật , "Bố đang ở trong thành phố, tìm theo địa chỉ, cầm sổ hộ khẩu đến trường."

Lục Nhượng ghi nhớ, xe buýt bắt đầu lăn bánh, kịp thêm điều gì.

Tân Mật theo chiếc xe xa, nhà máy điện cơ nữa, mà đầu tìm Từ Thi Văn.

chắc hôm nay đến nhà mua điểm và sửa hồ sơ học sinh ở trường là cùng một .

, điều đó ngăn tố cáo.

Dám cướp đồ của em gái cô, đúng là tay chân ngứa ngáy.

Xe buýt chuyển sang xe khách đường dài.

Tân Điềm may mắn, cầm vé xe lên xe khách một cách suôn sẻ, lúc mới hồn.

Ngồi ở ghế cạnh cửa sổ, cô ghé sát gần bên cạnh, nhỏ giọng hỏi, "Em giấy giới thiệu, mua vé?"

Lục Nhượng cúi đầu, thấy cái đầu nhỏ đang ghé sát, gần đến mức thể ngửi thấy mùi xà phòng lưu huỳnh thoang thoảng quần áo cô.

" sợ chậm trễ thời gian, khi đến đây, ông xin giấy giới thiệu ở trường."

Không loại ghi rõ họ tên, chỉ để tiện mua vé.

Tân Điềm hiểu , thở phào nhẹ nhõm, trong thở đều là mùi ẩm mốc cũ kỹ của đệm ghế, ngột ngạt khiến khó chịu.

Cộng thêm sự lo lắng về giấy báo, Tân Điềm lên xe xong gì nữa, mãi đến khi đến nơi, bước khỏi bến xe, trời bên ngoài nhá nhem tối.

Thành phố xa lạ khiến cô bất an, từng bước sát theo Lục Nhượng.

Họ đến trường ngay.

Lục Nhượng , "Giờ của Sở Giáo d.ụ.c về , đợi sáng mai giờ việc chúng hẵng qua. Bây giờ đưa em tìm bố em nhé?"

Trước khi rời , ánh mắt đề phòng của Tân Mật, cố ý nhắc đến chú Tân, tất cả đều manh mối.

Tân Điềm gật đầu, mặc cho sắp xếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-241.html.]

Nào ngờ, tìm đến con hẻm nhỏ theo địa chỉ, cánh cổng gỗ tròn khóa chặt, qua khe cửa sổ hoa tường, bên trong sân tối om, rõ ràng ai.

"Không ai."

Lục Nhượng cũng phát hiện , "Chú Tân về ?"

Tân Điềm lắc đầu, "Thế thì là hôm nay đến trường , Lục Nhượng đang ở , qua đó ngủ tạm một đêm, cũng lâu gặp ông Lục."

Lục Nhượng im lặng hai giây, gật đầu.

So với việc để cô ở một nhà khách xa lạ, đưa về nhà quả thực khiến yên tâm hơn.

Khi ông nội điều chuyển về đây, ông cũng khôi phục danh phận giáo sư, kỳ khai giảng sẽ phụ trách các lớp Toán học đại cương, nhà trường tôn trọng, cấp cho một căn nhà nhỏ hai phòng ở khu giáo viên cũ, sân rộng trăm mét vuông.

Căn nhà nhỏ cách trường học một con sông, cách khu giáo viên cũ một con đường.

Đi qua cầu nhỏ, xuyên qua các ngõ hẻm lâu là đến chỗ Lục Nhượng ở.

Lục Nhượng đẩy cổng sân, ông nội đang cửa nhà, đung đưa ngủ gật, thấy tiếng động ngẩng đầu lên, tiện tay đeo kính mới cháu trai .

"Điềm Điềm đến , là vì chuyện giấy báo trúng tuyển ?"

Tân Điềm gật đầu, "Cảm ơn ông Lục, nếu ông, cháu còn ngây ngốc chờ ở nhà."

Lục Cảnh Hiền mỉm , "Nói lời khách sáo quá, mạng của ông là do nhà cháu cứu mà."

Lần đầu là Tân Điềm.

Lần thứ hai là Tân Lập Diệp.

Thậm chí đó cháu trai còn với ông, nếu Tân Lập Diệp thấy thư của Tân Điềm, cũng tay giúp đỡ.

Lục Cảnh Hiền vịn tường dậy, hoạt động cơ thể một chút tới, "Đói ? Ráng chịu một chút, theo ông đến một nơi, để thằng nhóc đó đồ ăn ."

"Ông." Lục Nhượng nhíu mày, hiểu muộn thế còn .

Lục Cảnh Hiền giải thích, "Người của Sở Giáo d.ụ.c rút từ chiều ."

"Không còn ba ngày nữa ."

"Không thể tìm , lúc nào họ cũng thể, giấy báo trúng tuyển liên quan đến tiền đồ của nhiều , mỗi phong thư đến nơi đều khác , thể tiếp tục trì hoãn. Tranh thủ lúc trời tối còn thời gian, chúng bây giờ đến trường thủ tục nhập học."

Lục Nhượng mím môi, nghĩ đến điều gì đó.

Lục Cảnh Hiền ngắt lời , "Cháu bếp xem , chút đồ ăn , bọn ông sẽ về nhanh thôi."

Tân Điềm cảm thấy gì đó đúng, "Ông Lục, ông giúp cháu như , vi phạm quy định ?"

Lục Cảnh Hiền khẽ, "Không , khai giảng, ông vốn dĩ phụ trách việc . Hôm nay lấy giấy báo, về thể cùng cháu và thằng nhóc đó ăn mừng một chút. Cũng là duyên, hai đứa thi đậu cùng một trường."

Tân Điềm kinh ngạc, còn Lục Nhượng tiến lên đỡ ông nội, "Cháu cũng cùng, trong bếp gì, đường về mua luôn, giờ tiệm đồ nguội chắc chắn đóng cửa."

"Được , thôi."

Ngoài ba họ, Lục Cảnh Hiền còn ghé qua nhà bên cạnh, gọi một giáo viên họ Thái cùng chứng.

Trong văn phòng đèn bật sáng, từng nét chữ ghi chép, đóng dấu.

Thầy Thái thấy điểm , "Hèn chi giấy báo của trì hoãn hết đến khác, lão Lục ông đây là đang tiết kiệm phí bưu điện cho trường đấy, cô bé thành tích tệ, cố gắng hơn nữa."

Lục Cảnh Hiền lúc mới nhắc đến, "Điềm Điềm, trong các môn đại cương của cháu, hai môn do thầy Thái đảm nhiệm, nhân tiện quen , thêm vài lời với thầy Thái, kẻo cuối kỳ thầy cho cháu rớt môn."

Loading...