Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:23:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi , Tôn Thư Mặc trở nên dịu dàng hơn: "Có chuyện gì thì cô cứ thẳng."

Tân Điềm cũng đưa quyết định trong lòng, Tôn tri thanh nhiều liên hệ với những khác ở khu thanh niên trí thức hơn cô, cho dù Tôn tri thanh đang m.a.n.g t.h.a.i kịp thời, thì vẫn còn những khác.

Cô ngẩng đầu: " , tháng Bắc Kinh tổ chức hội nghị chuyên đề giáo dục, quyết định khôi phục kỳ thi đại học."

Tôn Thư Mặc vẻ thấy rõ: "Thật ?"

" , hai tháng nữa sẽ báo cáo chi tiết về thời gian cụ thể."

"Tốt quá..." Tôn Thư Mặc nửa chừng, bụng đột nhiên trở nên rõ ràng bất thường, cô cúi đầu, ánh mắt vốn dịu dàng khi bụng giờ đây pha lẫn sự phức tạp.

thể kịp ?

...

Giữa tháng Tám.

Tài liệu mới do Lục Nhượng gửi đến nhận, Tân Điềm và chị gái xem. Cô nhanh chóng nhận chị gái quả thực thông minh, những câu hỏi cô cho là khó, khi đến tay chị gái đều giải quyết dễ dàng, các phương pháp giải quyết vấn đề cũng mới lạ.

Như bố , vì lo lắng đề thi hai miền thể khác , những tài liệu mang về từ thành phố khiến phòng Tân Điềm thêm một giá sách gỗ, tận dụng vị trí góc tường.

Vừa cố định xong, các loại sách chất đầy nửa giá, đó cô vùi đầu biển sách.

Cuối cùng, Tân Kế Vinh và Lâm Tuyết Nhu chịu nổi, bàn bạc kéo cô con gái út khỏi sách vở.

Đừng để tin tức chính thức còn , mà con học đến ngây ngô.

Thế là, Tân Kế Vinh và Lâm Tuyết Nhu sắp xếp ngày nghỉ trùng với thời gian nghỉ của hai cô con gái, dự định cả gia đình bốn chơi một chuyến.

Tháng Tám trời đang nóng, đương nhiên thể leo núi. Đi thuyền qua hai , gì thú vị khác. Cuối cùng, Tân Kế Vinh hỏi thăm Phương Chí Viễn, thành phố mở một công viên nước vài năm .

Họ thể xe buýt hai tiếng đến thành phố ngày đầu tiên, tối nghỉ ở nhà khách, ngày hôm chơi công viên nước cả ngày, đón xe buýt về buổi tối.

Tân Kế Vinh tìm hiểu kỹ, công viên nước chia hai khu, một khu là các loại động vật, trời bay, đất chạy, nước bơi đều ; khu còn gần nước thì một trò giải trí nước, như bóng nước, tàu lượn siêu tốc... đều là những trò trẻ con thích chơi.

Về nhà bàn bạc với Lâm Tuyết Nhu, hai thấy khá , quyết định chơi một ngày.

Vì Tân Mật và Tân Điềm hiện tại thể nghỉ cùng lúc, họ thống nhất Tân Kế Vinh sẽ giải quyết chuyện ở cơ quan con gái, còn Lâm Tuyết Nhu giải quyết con gái.

Bên Tân Kế Vinh, ông mang hai gói t.h.u.ố.c lá giải quyết xong chuyện nghỉ chung, còn bên Lâm Tuyết Nhu thì khác.

"Sao ?"

Tân Điềm ngẩng đầu lên, tiện thể đặt bút xuống, hoạt động ngón tay.

"Mẹ ơi, tài liệu sách Lục Nhượng và bố mua về con và chị còn xem hết, đợi xem xong chơi ?"

Lâm Tuyết Nhu gõ gõ bàn: "Sao con , đợi thi đại học xong ."

Tân Điềm mừng rỡ: "Có thể ạ?"

Lâm Tuyết Nhu: "..."

Chắc chắn là !

Cô hắng giọng: "Điềm Điềm, sách chuyện ngày một ngày hai, con cứ vùi đầu sách như thế , sớm muộn gì cũng hỏng mắt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-216.html.]

Tân Điềm chớp chớp đôi mắt to khô, chút nỡ rời sách, cô luôn cảm thấy thời gian đủ, nhỡ tháng Mười trực tiếp ấn định ngày thi đại học thì , nhỡ lúc đó thi thì thế nào.

Tân Điềm kéo tay nũng: "Mẹ ơi, con chú ý mà, xem ở nhà con cứ nửa tiếng sẽ dậy ăn trái cây, lúc đến đăng ký kết hôn con cũng sẽ dừng sách, lúc nào cũng , chị cũng sẽ nhắc con, tin thì hỏi chị ."

Tân Mật hề do dự mà "bóc phốt": " , dùng công nửa tiếng, nghỉ ngơi một phút."

"... Chị!"

Lâm Tuyết Nhu như thấy cách khác, cô liếc sang: "Tân Mật, con chơi ?"

Công viên nước hấp dẫn lắm với Tân Mật.

chơi, cần học, sức hút lớn đối với Tân Mật.

, ngay khoảnh khắc ánh mắt Lâm Tuyết Nhu sang, cô gì.

Tân Mật cố ý : "Mẹ ơi, là chúng bỏ phiếu quyết định , công viên nước là hoạt động tập thể gia đình, phiếu ít phục tùng phiếu nhiều, ý kiến, thế nào, đủ dân chủ chứ."

Mắt Lâm Tuyết Nhu sáng lên: " thể, đồng ý, còn Điềm Điềm?"

"Con cũng ạ."

Tân Điềm nghĩ, thời gian nghỉ của cô và chị gái trùng , thì vẻ đang hợp tác với Thượng Hải về đơn đặt hàng máy ghi âm, hiện đang bận rộn tăng dây chuyền sản xuất, là tác giả gốc tham gia chuyển thể kịch mẫu thành ca vũ kịch, bận tối mặt, ý chắc chắn là do bố đưa , bố một phiếu thì chẳng tác dụng gì.

"Vậy thì bỏ phiếu quyết định ."

Thế là, Tân Kế Vinh thành công việc một cách thuận lợi về đến nhà, nhận tin tức như .

Cả nhà tụ tập trong phòng Tân Kế Vinh, bốn bên giường bắt đầu giơ tay biểu quyết.

Tân Kế Vinh hỏi: "Ai quyết định thì giơ tay."

Tân Điềm khoanh tay, tủm tỉm một vòng.

Quả nhiên bố giơ tay , ủa? Sao cũng giơ tay, còn cả chị nữa!

Hai tay kẹp nách Tân Điềm run rẩy, những cánh tay đều giơ lên, cô lặng lẽ giơ tay lên.

Thôi thì thôi, , thì thôi!

Tân Điềm giơ thẳng tay lên.

"Toàn bộ thông qua, ngày xuất phát!"

Tân Điềm khi sách, tâm trí dồn hết sách.

Đến khi xác định chơi, lòng cô bỗng nhiên trở nên ham chơi, sách cũng vội , tan lúc năm giờ rưỡi về đến nhà, cô lập tức sắp xếp đơn giản chiếc túi nhỏ.

Chiếc túi ăn uống mà chị gái lâu dùng phát huy tác dụng, nhưng chỉ mang theo một chiếc túi.

Hành lý gọn nhẹ, khóa cửa nhà thẳng tiến đến bến xe, kịp chuyến xe buýt cuối cùng lúc bảy giờ thành phố.

Đến nơi, gần chín giờ.

Đèn đường hai bên đường phố thành phố, khác với ánh đèn lờ mờ ở huyện, chiếu sáng rõ ràng con đường chân.

xác định là chơi, đến nơi Tân Kế Vinh trực tiếp chặn một chiếc xe, đưa họ đến khách sạn gần công viên nước, thuê một phòng suite gia đình.

Loading...