Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:14:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc hộp mở , bên trong là chiếc đồng hồ cơ nữ màu bạc nhỏ nhắn, tinh xảo, kèm dây kim loại cùng màu.

“Con gái út, các bộ phận đều mới tinh, mặt đồng hồ bố còn khắc hoa sương giá.” Hơi giống hình bông tuyết, “ tay con đeo đồ , quà của bố thừa thãi nhỉ.”

Tân Lập Diệp: “...”

Đây mà là cách bố !

Tân Điềm bất ngờ, xót xa, “Lắp bằng linh kiện mới chắc chắn đắt.”

Chiếc xe đạp cô tặng bố chỉ là đồ cũ sửa , kịp tặng thì cô nhận một món quà đắt tiền.

Tân Kế Vinh xoa đầu cô, “Nói gì ngốc thế, bố kiếm tiền chẳng để cho con tiêu , ngày vui chuyện tiền bạc, bố đeo cho con.”

Ông nghĩ, nhân tiện sẽ tháo luôn cái vòng tay của Tân Lập Diệp xuống.

Ai ngờ con gái út đưa tay trái , thật đáng tiếc.

Ông thêm vài chiếc đồng hồ ông cổ tay xinh xắn của con gái út, thật là hợp .

Đẹp quá mất.

Tân Kế Vinh cứ mãi, phát hiện những khác bắt đầu ăn .

“Tiểu Lâm.”

“Ừ?”

Tân Kế Vinh nghĩ, ông trực tiếp đòi quà vẻ lắm.

cả nhà chỉ còn mỗi bà thôi, thấy con gái út coi trọng nó như thế, nếu nhận quà thì con bé sẽ buồn bao nhiêu.

Nên đây?

Tân Kế Vinh rối bời.

Ngay cả Tân Điềm đang chìm trong niềm vui cũng nhận , “Bố ơi, bố ăn mì ? Nó sắp trương kìa.”

Mì trường thọ dù dai đến , thì vẫn là mì, ngâm trong nước lâu dễ nở.

Tân Kế Vinh thấy con gái út đang vui vẻ như , quyết định phiền tâm trạng cô bé.

Lát nữa lén riêng với bà vợ mới .

Lâm Tuyết Nhu thấy chuyện, uống một ngụm nước canh , “Quà của tặng trong phòng , là gì thì .”

Tân Lập Diệp tò mò, nhưng và em gái đề cập, chắc là tiện.

Tân Mật thì đang cố gắng chuộc , giờ cô đóng vai ngoan ngoãn, tỏ vẻ tò mò.

Chỉ Tân Kế Vinh tin, là tiếp xúc với bà vợ lâu nhất, ông từng thấy bà chuẩn gì cả.

“Là cái gì? tò mò lắm.”

Lâm Tuyết Nhu ngước mắt ông, .

Ngược , Tân Điềm chút ngại ngùng, “Bố ơi, bố đừng hỏi nữa, đây là bí mật của con và , thể cho bố .”

Tân Kế Vinh thấy chua chát, “Con cả bí mật với bố luôn .”

Quả nhiên, giữa ông và con gái út, thừa một bà vợ.

...

Tân Điềm càng , Tân Kế Vinh càng tò mò.

Cho đến khi Phương Kiều Kiều đến, đôi môi tô son đỏ chót, khiến ông thoạt đầu dám nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-204.html.]

“Kiều Kiều? Con mới uống m.á.u về .”

Phương Kiều Kiều ôm chiếc túi đeo chéo, “Chú Tân mới uống m.á.u đấy ạ, cháu thoa son môi mà, chú gì cả, thảo nào dì cứ thèm để ý đến chú.”

Nếu là cô, cô cũng thích những lời đó.

Phương Kiều Kiều quyết định thẳng tìm Tân Điềm, khoe với cô bé kỹ thuật trang điểm mới học của .

“Tớ trang điểm cho nhé, hôm nay sinh nhật trang điểm thật xinh mới , thích đơn giản nên son tớ tặng đều là màu hồng, tất nhiên màu đỏ cũng .”

mua hai thỏi mới đấy.

Tân Điềm cũng thích , cô tiếp xúc với những thứ là ở hậu trường sân khấu của nhà máy điện, lúc giúp đỡ khác cùng với , nhưng lúc đó thiên về phấn son hơn.

Cô tò mò, giao khuôn mặt cho Phương Kiều Kiều.

Tân Mật tới thấy cảnh , khỏi lo lắng, “Tay nghề thế nào?”

Kỹ thuật trang điểm thời chắc lắm .

Tân Mật sợ khuôn mặt em gái Phương Kiều Kiều hỏng, bên cạnh theo dõi, liếc thấy chiếc hộp giấy đặt đầu giường.

“Em gái, đây là quà sinh nhật tặng em ?”

Tân Điềm nhớ điều gì đó, mặt đỏ bừng, “Ừm, học cách từ một giỏi trong gia đình công nhân nhà máy điện.”

Tân Mật thấy cô ngăn cản, mở xem, là chiếc áo lót n.g.ự.c bằng lụa, kiểu áo quây dây, đường kim mũi chỉ tinh xảo.

“Không gì khác, tay nghề may vá của thì cả hai chúng đều thừa hưởng.”

chiếc áo lót cũng thấy thích, chắc là học theo kỹ thuật cổ, cũng thể cố định .

“Không , tớ hỏi xem học từ ai, tớ cũng hai bộ.”

Mùa hè quần áo mỏng, kiểu thể tránh ít ngại ngùng.

Ngay cả Phương Kiều Kiều cũng tò mò ngẩng đầu , Tân Điềm sợ hãi, giữ mặt cô , “Cậu tớ ! Làm xong hẵng bên đó.”

Phương Kiều Kiều hì hì hai tiếng, tập trung chuyên chú.

“Một năm nay nuôi kiểu gì mà da dẻ càng ngày càng mịn thế, rõ ràng đây tớ thấy da cũng sạm vàng, thô ráp cơ mà.”

Tân Điềm mới học một năm, cuộc sống vẻ nhẹ nhàng hơn.

Tân Điềm cũng nhận , còn hỏi chị gái, “Chắc là do tớ ăn nhiều trái cây, thử ? À mà, chị tớ bạn chị tặng cho hai giỏ thanh Bạch Ngọc Đông Sơn, lát nữa tớ rửa một ít cho ôm chân Phật tạm thời nhé?”

“Cười tớ !” Phương Kiều Kiều tô xong lớp son cuối cùng, “Mím môi một cái.”

Tân Điềm theo.

“Hoàn hảo.” Cô thẳng mới : “Gần đây tớ diễn viên quần chúng lên sân khấu, cô giáo đang kiểm soát cân nặng của tớ, những thứ nhiều đường như trái cây thể trong thực đơn của tớ .”

Tân Điềm giơ tay sờ eo cô , đôi mắt hàng lông mày tỉa gọn mở to, “Hết cả mỡ mềm .”

Có lẽ là do tập múa, hai bên đều săn chắc, sờ cảm giác thích.

“Tiếc thật, tớ là thích ăn, bảo tớ nhịn đói là thể nào, giờ ăn gì?”

“Nước lọc.”

“?”

Tân Điềm véo một cái, “Hết ?”

Phương Kiều Kiều cũng chút buồn, “Mấy hôm chú Tân bánh lê hoa , tớ thích ăn nên nhờ bố tớ mang về một phần, cuối cùng bộ chui bụng tớ .”

Không để cho cô một miếng nào!

Giờ cô chỉ khi nào đói chịu nổi mới ăn một miếng cơm, còn đếm từng hạt.

Loading...