Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 194

Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:05:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân Điềm tiến sát đến mép giường, đưa thư .

Tân Mật hắng giọng, bắt đầu nhớ ngữ điệu gây trong các video ngắn, Tân Điềm lập tức chọc ngả nghiêng giường, trong lòng dấy lên niềm khao khát về thế giới bên ngoài.

Lục Nhượng chủ yếu chỉ về những chuyện vặt vãnh hàng ngày, đợi đến khi xong thư, mặt Tân Điềm đến mức mỏi nhừ.

"Giờ em đang nghĩ, Lục Nhượng ảnh hưởng nữa."

dậy, liền thấy phòng với vẻ mặt phức tạp.

"Có chuyện gì mà vui thế?"

đầu treo túi vải lên giá gỗ ở cửa phòng ngủ.

"Mẹ ơi, gặp nhiều ở tỉnh ngoài ?" Tân Điềm tò mò hỏi.

Lâm Tuyết Nhu dừng tay một chút, "Cũng tạm."

Trong doanh trại quân đội, từ khắp nơi đổ về, bà quen ít, nhưng đến thế giới , vẫn khỏi huyện Kiến Phương.

Biết con gái đang vì chuyện gì, bà lấy từ trong túi mấy tấm vé.

"Lần con xem buổi biểu diễn 1/5, Hội Liên hiệp Phụ nữ và Đoàn Văn hóa hợp tác, chuẩn diễn thử ở Sân khấu Tiên Cư khi thành phố biểu diễn."

sân khấu và nơi biểu diễn khác , tránh xảy sự cố khi diễn.

"Con thể rủ bạn bè xem."

Tân Điềm giờ, cuối cùng chỉ lấy bốn tấm, "Con đưa vé cho Phương Kiều Kiều , chắc thời gian ."

Ngay cả bản cô cũng chắc, "Mai con cùng chị gái đến Cục Dân chính một chuyến, hỏi thăm việc sắp xếp công việc, ơi, buổi biểu diễn khung giờ nào ạ?"

Lâm Tuyết Nhu nghĩ đến đây, thấy sơ suất, "Để rèn luyện, một ngày diễn ba suất, quên mất con sắp , lấy vé suất sáng."

Suất sáng trời mát mẻ, nếu con gái út thật sự , chắc chỉ kịp xem suất tối.

Lâm Tuyết Nhu suy nghĩ một lát, "Con cứ cầm lấy, về hỏi xem suất tối còn vé ."

"Cảm ơn !"

...

Ngày hôm .

Tân Điềm chiếc áo sơ mi màu be chất liệu , phối với váy ngắn, đặc biệt mang đôi vớ ni-lông trắng dì Từ tặng cùng đôi xăng-đan bít mũi.

Cô soi gương, hai b.í.m tóc đuôi ngựa rối xõa vai, vẻ mặt đầy trẻ con.

Để tăng khả năng nhận việc, cô tháo dây buộc tóc, búi lỏng gáy, mái ngang do chị gái cắt cũng hất sang một bên, dùng kẹp cố định, để lộ gần hết trán.

Tân Điềm thêm hai , cảm thấy trông lớn hơn , mới thở một , xách chiếc túi xách giường, bỏ chìa khóa và hồ sơ cá nhân , khỏi nhà nhỏ, sang nhà đối diện tìm chị gái.

Tân Mật tùy tiện hơn nhiều, từng là , cô qua cái thời phấn khích hồi hộp.

Chỉ là thấy em gái, cô khỏi nhíu mày.

"Làm bày cái bộ dạng ?" Em gái xinh của cô .

Tân Điềm sờ sờ chiếc kẹp tóc ở góc trán, "Em thấy thế trưởng thành hơn, chị ơi, là đợi xong việc về chị giúp em uốn tóc xoăn nhẹ, vẻ trưởng thành hơn ."

Cô giáo Đồng ở nhà đối diện, Tết cắt tóc dài, uốn một mái tóc xoăn nhẹ, trông Tây.

Tân Mật tiến lên trực tiếp tay, "Uốn uốn cái gì, hỏng tóc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-194.html.]

Đôi khi uốn xoăn nhẹ khéo, trưởng thành sẽ biến thành già !

"Chị ơi! Em mất công lắm chị đừng tháo." Tân Điềm né.

Tân Mật cho cô cơ hội, tháo kẹp tóc, vén mái, tháo luôn cả dây buộc tóc của cô.

"Trẻ trung xinh bao, cần cố trưởng thành, tương lai còn mấy chục năm để trưởng thành cơ, em giờ cao lên , còn bé nữa."

Hơn một năm nay thức ăn nhà họ Tân , Tân Mật cũng lớn nhanh, giờ cao hơn một mét sáu.

Tân Mật chải tóc cho em gái, tết lọn tóc dài rủ xuống hai bên thái dương thành b.í.m nhỏ buộc gáy, lấy chiếc bờm tóc màu nâu bàn , trang trí gì, chỉ đơn thuần lót một lớp vải kẻ sọc, đeo lên đầu em gái, vuốt mái tóc dài phía .

"Xong , hôm nay trời âm u hiếm hoi gió, chắc nóng lắm ."

Thảo nào em gái cứ thích nhờ cô thử đồ, cho khác thật vui.

Tân Điềm giật lấy cái gương, tự ngắm một cách điệu đàng, giữa trưởng thành và xinh , cuối cùng cô vẫn chọn xinh .

...

Hai chị em chọn xe buýt.

Hơn nửa năm trôi qua, bóng ma năm xưa tan biến từ lâu.

Giờ , xe buýt nhiều , hai chị em tìm chỗ phía , Tân Điềm bắt đầu căng thẳng.

"Chị ơi, chị xem chúng sẽ phân bộ phận nào? Làm gì ạ."

Tân Mật với vẻ bí ẩn, "Làm gì cũng là công việc, ."

"Em thật sự quá nhỏ ?"

Cuối tháng sinh nhật Tết Đoan Ngọ, cô cũng chỉ mới mười sáu tuổi.

Tân Mật an ủi, "Dùng hiền tài, em chẳng học , em chỉ là học sớm hơn khác thôi."

Nghĩ kỹ , hồi đó học sớm như , vợ chồng Tân Kế Vinh chẳng là ôm ý định để lớn kèm trẻ con .

Hừ.

Lại ghi thêm một khoản nợ.

Trừ khi cho cô chuyển về phòng em gái, nếu đừng hòng xóa sổ.

Lúc , một cô gái ở ghế bên hành lang sang , cả rõ ràng chút căng thẳng.

lấy hết can đảm hỏi nhỏ, "Cái đó, hai bạn cũng là sinh viên nghiệp năm nay ? Mình cũng cơ quan trình diện hôm nay." Nói xong mặt cô đỏ một bước.

Tân Mật bên ngoài, thực vẫn quen với phong cách chuyện bất kể quen quen của thời đại .

Mặc dù là ý , nhưng cô, quen với việc chú trọng gian riêng tư trong xã hội hiện đại, vẫn cảm thấy xâm phạm.

Tân Mật khẽ ừ một tiếng, ý chuyện rõ ràng.

Thế nhưng, bên cạnh cô thích hóng chuyện.

Tân Điềm nghiêng , bám cánh tay chị gái sang bên cạnh, cảm thấy vô cùng phấn khích như gặp quen ở nơi đất khách, gặp đồng nghiệp khi .

"Trùng hợp quá, chúng cũng , nãy còn đang với chị xem sẽ phân công công việc gì."

Đối phương hình như quen cô, nhỏ giọng khen ngợi, "Cậu ưu tú như , chắc chắn phân công , như định sẵn nên gì mong đợi."

"Cậu ?" Tân Điềm càng tò mò, "Cái gì cơ!"

Tân Mật nhíu mày, dịu giọng nhắc nhở, "Em gái, đó là chuyện riêng tư của khác đấy."

Loading...