Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-11-16 02:38:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật sự là giọng của Phùng Mỹ Giai quá chói tai, ghé sát bên tai quả thực là một sự tra tấn.

Nhân cơ hội Phùng Mỹ Giai đau đớn mất tập trung buông tay, cô dùng hai tay nắm chặt xương khuỷu tay tê dại của Lâm Đức Hoa, mượn lực hất về phía Phùng Mỹ Giai.

Phùng Mỹ Giai đ.ấ.m một cú, trán va Lâm Đức Hoa, mềm nhũn ngã lăn đất.

Tân Mật đuổi đến thấy cảnh , ngượng ngùng nốt câu còn dang dở.

“Không buông cô , các sẽ đ.á.n.h đấy.”

Chẳng lẽ cô bé luyện tập quyền cước suốt nửa năm trời là vô ích .

Tân Mật chạy nhanh lên phía , còn chạm em gái, một cơn gió mạnh đẩy sang một bên, một giọng chói tai đột ngột vang lên.

“Tránh , các tránh hết cho ! Để các ức h.i.ế.p con gái , ai phép mang con bé , con bé là của , là của .”

Từ Thi Văn xách chiếc túi da, điên cuồng đập Lâm Đức Hoa và Phùng Mỹ Giai.

Phùng Mỹ Giai đang choáng váng vì đấm, tỉnh dậy trong trận đòn dập dồn như bão táp, bên cạnh là Lâm Đức Hoa đang kéo cô bao cát đỡ đòn.

“Dì Từ!”

Tân Điềm nhận trạng thái của dì Từ tiên, nhanh tay lẹ mắt tóm lấy chiếc túi da, tiện đà ôm chặt lòng.

“Chị ơi, mau kéo họ .”

Cô sợ dì Từ lên cơn sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t hai đó, dì Từ là bao, nên vì họ mà tù.

Tân Mật giúp hai con rệp hôi hám , đến bên cạnh em gái giúp ôm Từ Thi Văn.

Mắt Từ Thi Văn đỏ ngầu, tay chân ngừng với tới hai đất, hận thể giẫm gãy cổ họ.

Tân Điềm còn cách nào khác, nhân lúc chị gái khống chế , theo cách của , tạm thời đ.á.n.h ngất dì Từ.

Giờ tan học, cổng trường với lượng qua cực lớn, các học sinh dừng từ xa.

Chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi, đất ba .

“Không lẽ một điên nữa, mau gọi cảnh sát!”

Tác giả lời :

① Nguồn từ lịch sử phát triển công nghệ khử muối nước biển.

Người phản ứng nhanh nhất là tài xế của Từ Thi Văn.

Thấy bà ngất xỉu, lập tức bế bà lên xe.

Bảo vệ trường học cũng nhanh chóng chạy đến, “Người điên , điên ở ?”

Chịu ảnh hưởng của vụ việc , tất cả những đến đều trong tư thế sẵn sàng.

Một xem chỉ chiếc xe nhỏ bên đường, “Người điên cứu !”

Tân Điềm lạnh lùng dậy, chặn ngón tay đó đang chỉ, “Bạn học, đừng bừa, dì của rõ ràng là đ.á.n.h trọng thương trong lúc cứu , bây giờ cần gấp đến bệnh viện.”

“Không đó là chị ? Rõ ràng là…”

Nhiều học sinh thực để ý lắm đến việc Tân Điềm bắt .

Ngược là tiếng hét của Từ Thi Văn mới khiến những xung quanh chú ý, tiếp theo đó là cảnh bà đơn phương đ.á.n.h hai .

Tân Điềm nghiêm túc đính chính, “Dì của là để bảo vệ , là hai bắt cóc .”

Tân Mật gật đầu, “! tận mắt chứng kiến, trai nhập ngũ Tết, căn bản ở đây.”

Lâm Đức Hoa trai cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-178.html.]

Học sinh xong hiểu lầm, đỏ mặt lời xin .

Tân Điềm là nổi tiếng trong trường.

Lần xảy chuyện cô bé giúp đỡ, cũng thấy chị cô bé đánh, tưởng rằng…

Tân Điềm nhấn mạnh rằng dì Từ chỉ vì quá lo lắng cho cô nên mới hành động như .

Nhớ cảnh tượng , hình như phụ nữ đó cũng chỉ nhằm hai đóng giả chị Tân Điềm, những mặt ngay lập tức tin .

Bảo vệ lập tức tóm lấy Lâm Đức Hoa và Phùng Mỹ Giai, đưa trường.

Tân Điềm quên chiếc xe ba gác bên đường, “Chú bảo vệ, họ là đồng bọn, hai định bắt cháu lên chiếc xe ba gác .”

Người đạp xe ba gác định chạy trốn, các học sinh vây xem chặn đường , còn mạnh dạn bước lên ấn giữ đầu xe.

“Chạy ! Xem mày chạy !”

Trong phòng bệnh rộng rãi yên tĩnh, ánh đèn điện xua tan bóng tối.

Trăng rằm tháng Giêng, treo cao bầu trời đêm sáng trong, tinh khiết.

Từ Thi Văn bên giường bệnh, theo ánh mắt con gái ngoài cửa sổ, nắm lấy bàn tay nhỏ bé đầy vết kim châm của con, nóng bỏng.

Bác sĩ , bệnh tình của Nhược Nhược nặng hơn .

Sốt cao liên tục bốn năm ngày giảm, thể ăn uống.

Từ Thi Văn gượng : “Đợi con khỏi bệnh, dẫn con lên tháp truyền hình cao nhất ngắm trăng, gần lắm.”

Giọng Hướng Nhược khàn khàn, “Thật ạ?”

Từ Thi Văn gật đầu, “Đương nhiên , đến lúc đó dẫn cả bố cùng , sẽ mặc chiếc váy đỏ mà bà nội mua cho con, con thích nhất mà.”

Hướng Nhược vẻ mặt mong chờ ngoài cửa sổ, đột nhiên : “Mẹ ơi, con ăn táo.”

“Thật !” Từ Thi Văn kinh ngạc mừng rỡ, lâu thấy con gái ăn gì.

Quay đầu , trong đĩa hoa quả đủ thứ, chỉ thiếu táo.

“Mẹ bảo mua ngay.”

“Con ăn táo chọn, khác chọn ngọt bằng chọn .”

Lòng Từ Thi Văn nghẹn , “Vậy gọi cô y tá đến chơi với con nha, sẽ về ngay.”

Cô gọi y tá trưởng đến, bước còn đầu .

Hướng Nhược mặt trăng thêm một nữa, gọi cô y tá, “Uống thuốc.”

Y tá trưởng an ủi, “Ăn một chút gì đó uống thuốc, con?”

Hướng Nhược ngoan ngoãn gật đầu, “Lát nữa để đút cho con.”

Cô bé nhớ, vì mấy ngày nay sốt cao ngủ , bác sĩ kê một ít t.h.u.ố.c an thần.

Hướng Nhược đỡ dậy, ngoan ngoãn nắm chặt hộp t.h.u.ố.c trong tay, xin cô y tá trưởng một cốc nước, để nguội ở đó, chờ .

Từ Thi Văn hành động nhanh, xách hai ba quả táo đỏ trở về phòng bệnh, quên mua cả d.a.o gọt hoa quả.

Thấy cô , y tá trưởng dặn dò về t.h.u.ố.c men mới lưng rời khỏi phòng bệnh.

Nhược Nhược : “Mẹ ơi, con ăn táo hình chú thỏ nhỏ.”

Cô bé luôn đáp ứng yêu cầu của ngoài, tìm thấy nửa viên t.h.u.ố.c an thần thả cốc nước, lắc qua lắc .

Viên t.h.u.ố.c tan chậm, nhưng cô bé .

Loading...