Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-11-16 02:25:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tuyết Nhu cất giọng lạnh lùng: "Đừng bừa mặt con cái, rõ ràng chúng quen qua mai mối, ưng bán hết lương thực trong nhà để lấy tiền cưới hỏi, hại về nhà thỉnh thoảng đến đội sản xuất than nghèo kể khổ."

Tân Kế Vinh: "?"

Tân Mật cũng ngây : "Không đúng, bố cưỡng ép lấy về ?"

Tân Kế Vinh: "??"

Lâm Tuyết Nhu: "???"

Tân Điềm bật : "Sao lớn còn nhớ rõ bằng đứa nhỏ như con ? Bố từng với con, hai rõ ràng là đội sản xuất phái đến trạm lương thực giúp đỡ, tự do yêu đương với ."

Mọi : "..."

Càng càng sai.

Tân Kế Vinh tưởng nhầm nội dung trong truyện, lục lọi ký ức của Tân Kế Vinh: "Không đúng, sai, là cô câu dẫn !"

Và bản nguyên chủ vốn háo sắc, tự nhiên nếm mùi đời, vội vã đăng ký kết hôn khi Lâm Tuyết Nhu gia đình gả .

Lâm Tuyết Nhu mặt đơ : " thể loại chuyện đó, quên quỳ xuống cầu hôn thế nào ?"

Trong vở kịch, vì nguyên chủ kế, so sánh tình cảm đây và tình cảm hiện tại, nên chuyện Lâm Tuyết Nhu và Tân Kế Vinh , mỗi nguyên chủ lấy lòng từ chồng thứ hai đều sẽ nhắc đến.

Tân Mật nữa.

Cô chợt nhận , khi vị đại thần xuyên nào đó bận quá, nên giao nhầm hàng.

Nghe bên tai em gái đang lặp những khó khăn gặp trong quá trình tự do yêu đương của bố , cô quyết định dừng ngay chủ đề .

"Quá trình quan trọng, kết quả đều như !"

Tân Mật suy nghĩ một vòng, cuối cùng chốt một chủ đề mới.

"Mười lăm là sinh nhật , mười tám tuổi trưởng thành, quan trọng, nên nghĩ xem tổ chức sinh nhật cho ."

Tân Kế Vinh: "Tổ chức sinh nhật gì, cô sinh thấy cô ơn."

Tân Mật: "..."

Lâm Tuyết Nhu: "Mười tám tuổi là cô gái lớn , bắt đầu giao tiền sinh hoạt phí gia đình."

Tân Mật: "???"

Tân Điềm: "Chị, em nghĩ quà tặng chị nha."

Tân Điềm nhớ sinh nhật của trong nhà, bao gồm cả bố .

Trước đây đến ngày sinh nhật, gì nhiều, nhưng một bát mì là luôn .

Bột ngô trộn với bột đậu, nhào thành sợi mì mềm mại, chần sơ vài lát rau xanh nhỏ trong nước sôi, rải lên bát mì xanh mướt, thêm chút muối, thế là bữa ăn ngon lành.

Ngày mười lăm, đúng thứ Bảy.

Tối hôm Tân Điềm lén với bố, bữa sáng cô bé sẽ .

Thời gian tập thể d.ụ.c rút ngắn nửa tiếng, cô bé liền chui ngay bếp, cúi lấy hai cân bột mì giàu chất dinh dưỡng cuối cùng trong tủ, đập một quả trứng gà nhào thành khối bột mịn.

Bàn bếp bố dọn dẹp sạch sẽ, dùng giẻ lau sạch lớp bụi mỏng buổi tối, rắc chút bột mì, Tân Điềm mới đặt khối bột lên .

Cây cán bột dày bằng cổ tay trẻ con, dài đến một mét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-161.html.]

Tân Kế Vinh xót con gái út: "Bố cán cho, con tay nhỏ rửa rau ."

Trong rổ là rau xanh non mơn mởn.

Tân Kế Vinh cũng lẩm bẩm: "Chị con cũng giỏi thật, trời lạnh mà vẫn mua rau tươi."

Tân Điềm nghĩ, quả thật khỏe bằng bố.

Đổi xong, cô bé nảy ý tưởng.

"Bố ơi, lúc bố cắt mì, thể đừng cắt đứt ạ? Mì trường thọ là một sợi."

Tân Kế Vinh chằm chằm khối bột to đùng tay: "Ý con là cắt một sợi? Con với chị con gần đây cãi ?"

Tân Điềm ngạc nhiên: "Không ạ, cái liên quan gì đến cãi ?"

Tân Kế Vinh chỉ khối bột: "Mì trường thọ c.ắ.n đứt, khối bột mà cắt một sợi, chị con cái bụng to đến thế ?"

Tân Điềm chợt hiểu : "Bố trêu con, thì vẫn là mì sợi bình thường ạ."

Tân Kế Vinh vui vẻ: "Vậy thì chia , bữa sáng ăn mì sợi."

Ông chia , liền dùng hai nhát d.a.o cắt khối bột thành bốn phần, to nhỏ.

Tân Điềm rửa sạch rau, nồi nước đặt chảo phẳng cũng sôi lên, thì thấy bố cắt bốn sợi mì.

Cho mì nước sôi, mì cắt nhỏ, luộc một phút là thể vớt , cho bát thêm mỡ lợn và hành lá, luộc từng sợi, cuối cùng mới chần rau xanh, múc một thìa nước dùng rưới xuống, nước dùng trong veo, sợi mì nhỏ rõ ràng từng sợi.

...

Lúc bố chuẩn nấu mì, Tân Điềm liền gọi chị dậy.

Tân Mật đó tự gọi, quên từ lâu .

Kiếp cô là trẻ mồ côi, sinh nhật là ngày nào, ngày cô nhi viện nhận nuôi trở thành sinh nhật cô.

Vừa nghĩ đến ngày là ngày bố bỏ rơi, Tân Mật liền còn ý định tổ chức sinh nhật nữa.

cuối tuần em gái lôi dậy khỏi giường, Tân Mật còn mở nổi mắt.

"Hôm nay cần học, cho chị ngủ thêm năm phút."

"Ăn sáng thôi, dậy nhanh lên, hôm nay ngủ nướng." Tân Điềm kéo chị thấy hiệu quả, trộm đặt bàn tay nhỏ lạnh buốt rửa rau xong chăn chị.

"Á! Tân Điềm!"

"Chị dậy , chị quên ăn sáng xong chúng tìm chú Phương bàn bạc, hai món ăn mới của Lười Hán Nhật Thường sẽ lên tháng ."

Hiện nay thính giả của Lười Hán Nhật Thường ngày càng nhiều, Phương Chí Viễn vì nghĩ cho nhà hàng, những món tủ của các đầu bếp khác cũng đang dần sắp xếp.

Cơ bản sẽ thông báo nửa tháng, cho Tân Điềm gì.

Tân Điềm gọi đây là 'bài văn theo đề'.

Thay đổi rõ rệt nhất, hiện tại cô bé văn tiến bộ hơn nhiều, những đoạn văn dài cũng còn đau đầu nữa.

Tất nhiên, xác định món ăn chỉ là cái cớ, cô bé lén bàn bạc với bố , buổi trưa sẽ tổ chức tiệc mừng cho chị ở tiệm cơm quốc doanh, như bố cũng cần bận rộn.

Chuyện vẫn còn giấu chị.

Tân Điềm là lên kế hoạch chính, hoạt bát hơn ai hết, thấy đôi mắt chị còn lờ đờ, cô bé sốt sắng chạy đến bên tủ quần áo lấy quần áo cho chị mặc.

Áo len màu đỏ son, nhờ nhà trong xưởng đan, đó còn hoa văn hình thoi, trông thanh tú, cô bé và chị mỗi một cái, kèm là quần len dệt kim trơn.

Loading...