Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:04:49
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tốt?”

“Trong sách truyện , cái hại chính cô bé.”

“Không , đúng là đồ ngốc.”

Lão Tiền: “Cậu em gái , chính ?”

Tân Lập Diệp: “...”

Tân Lập Diệp: Mau đuổi cái ông già trú ngụ trong ngoài!

Tân Điềm đến tối mới thời gian sắc t.h.u.ố.c mỡ.

Cô bé để đủ lượng cho bố dùng, phần còn cùng với cỏ tiên hạc xử lý mang đến chuồng bò.

Không ngờ gặp Lục Nhượng giữa đường.

Mặt vẫn sưng, xanh tím loang lổ như đ.á.n.h bằng t.h.u.ố.c nhuộm, trông đáng sợ.

Áo phông cũ rách treo , đòn gánh đè lên vai mài một vệt đỏ, hai đầu thùng gỗ đầy nước vững vàng.

“Lục Nhượng.”

Tân Điềm đuổi kịp, bên cạnh , “Buổi sáng hái nhiều thảo d.ư.ợ.c đắp ngoài lắm, loại trị té ngã trật khớp, cả cầm m.á.u tiêu viêm nữa, bố đặc biệt bảo mang đến.”

Ý cô bé như : Nhìn , bố và Nhị Hổ bọn họ là cùng một phe.

Nói xong, cô bé cảm thấy bên cạnh dừng bước.

Giọng Lục Nhượng khàn khàn, “Có... t.h.u.ố.c hạ sốt ?”

“Toàn là t.h.u.ố.c đắp ngoài thôi.” Tân Điềm ôm lọ t.h.u.ố.c mỡ, quan tâm hỏi, “Anh sốt ? Vậy tìm bác sĩ khám, sốt cao thể chậm trễ .”

Em họ bên nhà bà ngoại cô bé, chính là vì hồi nhỏ sốt cao chậm trễ thời gian cứu chữa, mà cháy não.

Lục Nhượng rũ mắt, “Không , là ông, ai chịu đến khám.”

Tân Điềm , mái tóc dài che khuất lông mày, vẻ mặt nên lời sự u buồn, cô bé lập tức hiểu điều gì đó.

Những cải tạo lao động ở chuồng bò, ít ai dám dây .

Lục Nhượng: “Cô nhận thảo dược, thể cho t.h.u.ố.c gì thể hạ sốt ?”

Tân Điềm: “Nhận ! Từ khi chuyện, bố thường xuyên uống thuốc, nhiều loại t.h.u.ố.c lắm, nhưng mà...”

Cô bé trời, ráng chiều bên mây tan hết, ước chừng nửa tiếng nữa trời sẽ tối.

trời tối lên núi nguy hiểm, hỏi thăm thầy lang trong đại đội giúp , ông bụng.”

Thời đại uống t.h.u.ố.c xem bệnh tốn tiền, trong đội sản xuất ai đau đầu cảm sốt gì, đều tìm thầy lang gần nhất để khám.

Vẻ mặt Lục Nhượng trầm ngâm, “ hỏi ông , ông .”

Đợi đến khi Tân Điềm thấy già bệnh, mới thấy lời thầy Mao dối, chiếc chiếu rơm sắp sốt đến mê man .

Cô bé nhanh chóng đuổi khỏi chuồng bò, nước giếng mát lạnh Lục Nhượng gánh về dùng hết đến khác để lau hạ nhiệt cho ông cụ.

Tân Điềm thể , vẫn cố gắng tìm thầy lang.

Thầy lang Tân Điềm chuyện, cũng thấy đau răng.

“Điềm Điềm , rảnh tay, bà nội thứ hai của đội một, chú Lưu đội hai, đều hẹn nhờ khám, thôi thế , đợi về xong sẽ lập tức đến chuồng bò.”

Tân Điềm mười lăm tuổi, thể đây là lời bao biện.

Thầy lang : “Nếu cháu gấp, đến trạm y tế tìm sẽ nhanh hơn.”

Đại đội Hòa Bình là đội sát huyện, cũng gần công xã, trạm y tế thành lập.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-16.html.]

Tân Điềm nhớ đến vị bác sĩ lừa bố mười đồng tiền, hình như ở đội sản xuất bên cạnh.

“Vậy cháu trạm y tế hỏi thử.”

“Khoan .” Tân Điềm gọi , đầu thầy Mao hỏi, “Chuyện cũng liên quan đến cháu, cháu bảo nhóc ở chuồng bò tự hỏi .”

Tân Điềm cũng là do ông lớn lên, cô gái ngoan ngoãn như ông thấy cô bé dây dưa với ở chuồng bò.

Những đày xuống chuồng bò, đều là thành phần !

Tân Điềm do dự một lúc, ban đầu cô bé lấy danh nghĩa của bố để đưa t.h.u.ố.c mỡ, chỉ Lục Nhượng bố .

Bây giờ... ở chuồng bò đó là cả một mạng .

Cuối cùng Tân Điềm vẫn tìm đến đội sản xuất bên cạnh, thầy lang đó tìm đến Tân Kế Vinh.

“Anh gan lớn thật, còn nhàn nhã nữa chứ, Điềm Điềm dụ dỗ bia đỡ đạn !”

...

Đại đội Cao Điền bên cạnh.

Tân Điềm hỏi thăm nhà bác sĩ ở , theo tìm đến một căn nhà ngói dán chữ thập đỏ, gõ cửa sân đang khép hờ.

“Có ai ở nhà ạ?”

“Ai đó.”

Tân Điềm đang định trả lời, một bóng đột nhiên xông từ bên cạnh, chặn cửa sân.

Tân Kế Vinh dựa tường chống eo, với mở cửa.

Rầm!

Trong sân một trận hỗn loạn.

“Bố?” Tân Điềm ngạc nhiên, “Sao bố đến, bên trong...”

“Không , bố con đến xin bác sĩ giúp , bên trong hung dữ lắm, chuyện còn bố .”

Tân Điềm bác sĩ hung dữ, “Vết thương của bố...”

“Không động thủ, bố dùng lý lẽ thuyết phục .” Tân Kế Vinh lùi trong sân, “Con đợi ở bên ngoài.”

Nói xong, cạch một tiếng đóng cửa sân .

Bác sĩ thấy Tân Kế Vinh, sắc mặt khó coi, “Anh, , ...”

Sắc mặt Tân Kế Vinh cũng khó coi, lẽ là do ở chung với cơ thể , thỉnh thoảng thể nhớ một ký ức thuộc về chủ cũ.

Ví dụ như, chuyện chủ cũ bày mưu cướp tiền bạc lương thực của ở chuồng bò.

Chưa kể còn giấu cái quả b.o.m là chuyện chủ cũ tống tiền một con gà mái già, dỗ con gái út tốn mười đồng tiền t.h.u.ố.c men.

Nếu chuyện con gái út thì xong đời, hình ảnh bố bụng, giỏi giang, đôn hậu, thật thà của sẽ mất hết.

Tuyệt đối .

Tân Kế Vinh nghiêm mặt, “ bỏ tiền, mời khám bệnh một chuyến, chuyện của cũng ngoài, chỉ một yêu cầu, cũng để lộ chuyện đây.”

Bác sĩ tin, “Anh bụng như ? Miệng chẳng câu nào thật lòng, ngoài!”

Ngoài sân Tân Điềm thấy động tĩnh, “Bố?”

“Sắp xong .” Tân Kế Vinh dịu dàng đáp một tiếng, sang bác sĩ thì lạnh mặt, “Anh ? Vậy đến nhà bên cạnh...” Mềm thì dùng cứng.

! Anh đ.á.n.h chủ ý lên Thục Trinh!”

“?”

“Cô mấy phụ nữ đây của , vài lời ngon ngọt là tự nguyện dâng tới! Đừng hỏng danh tiếng cô .”

Loading...