Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-11-16 02:22:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị Hổ dụi mắt, “Chú, chuyện Lập Diệp cháu tuyệt đối .”
Tân Kế Vinh thấy, “Trưa nay cùng ăn cơm , để thím đưa cháu bệnh viện khám.”
Nhị Hổ , “Chú, mời cháu ăn cơm là , bệnh viện thì cần , cháu về đại đội tìm thầy lang cho rẻ.”
Thấy kiên quyết, Tân Kế Vinh dứt khoát đưa đến Quốc doanh phạn điếm, đặc biệt cho hai món.
Tân Điềm về đến nhà, nỗi buồn ly biệt vẫn tan.
Vào nhà, cô bé thấy những vỏ sò trai tặng, sang phòng bố mượn một ít dụng cụ, tìm trong giỏ kim chỉ của mấy chiếc chuông còn cất.
Cô bé gõ gõ đập đập, lấy chiếc vỏ ốc sáu cạnh nổi bật đỉnh, buộc dây mảnh mỗi góc.
Những chiếc vỏ sò nhỏ khoan lỗ cẩn thận, lượt xâu sợi chỉ bông, cách một đoạn một chiếc chuông, cuối cùng thành chiếc chuông gió treo bên trong cửa sổ.
Mỗi khi gió thổi qua cửa sổ, vỏ sò va , phát âm thanh trong trẻo, vui tai.
Tân Điềm cố định xong, đưa tay gảy thử.
Cô bé nghĩ, chỉ cần thấy âm thanh, ngẩng đầu chuông gió vỏ sò, sẽ nhớ đến trai.
...
Tân Lập Diệp rời , khiến bốn còn gần gũi hơn.
Tân Kế Vinh ngoài việc tiếp tục thiên vị con gái nhỏ, trời trở lạnh hoặc chuyện gì, cũng sẽ quan tâm vợ “tiện nghi” và cô con gái thứ hai.
Anh trở thành đàn ông duy nhất trong nhà, tự giác cảm thấy gánh vác nhiều trách nhiệm hơn, ngay cả việc hợp tác với nhà máy Điện Cơ cũng bắt đầu trì hoãn.
Lâm Tuyết Nhu việc, cũng rõ ràng nhận thấy thái độ của trong nhà máy đối với cô khác hẳn.
Rõ rệt nhất là quyền phát biểu dây chuyền sản xuất mới dần tăng lên, đặc biệt là khi Tân Kế Vinh bắt đầu học cách thoái thác.
Trong nhà máy lan truyền tin đồn mới, vì Thợ Tân tức giận vợ bắt nạt, quyết định dạy cho nhà máy Điện Cơ một bài học.
Lâm Tuyết Nhu phản bác, nhưng nghĩ kỹ , sự thật đúng là như , đối diện với ánh mắt tò mò, cô thêm hai phần chột hơn .
Đối phương ảnh hưởng đến công việc, Lâm Tuyết Nhu cứ để mặc tùy hứng.
Dù cũng là giúp cô xả giận.
Chẳng , chuyện , địa vị của cô cũng tăng vọt, còn ai dám coi thường nữa.
Ngày tháng dần lạnh .
Tân Lập Diệp đến đảo lâu, liền gửi thư về, đó cố định mỗi tuần một lá.
Tân Điềm thêm một nhiệm vụ, mỗi chiều thứ Sáu chạy đến bưu điện, gửi thư hồi âm của gia đình .
Đôi khi là gửi riêng cho trai, đôi khi còn kèm theo thư cho Lục Nhượng.
Nhân viên việc ở quầy bưu điện đều quen mặt cô bé.
Hôm đó, Tân Điềm gửi thư xong, liền thấy chị gái ở bên trong gọi , gửi tặng một thùng đồ, nhờ nhân viên bưu điện tiện thể giúp cô bé mang về nhà.
Là bà Ngọc gửi tặng cô bé cả một thùng sách.
Khi mở , chút bụi bặm bay trong khí, những cuốn sách bên trong, giấy ngả vàng, mang theo mùi ẩm mốc, đoán là bảo quản nhiều năm.
Một cuốn thời đại đào thải, nhưng những ghi chép bên trong vẫn ích, một là những thứ Tân Điềm đang thiếu, còn nhiều sách tạp nham, sách công cụ khác .
Cô bé dành cả ngày cuối tuần, phân loại sách gọn gàng, mang những cuốn cần về phòng.
Ngay bên cạnh bàn học trong phòng, bố nhờ lắp cho cô bé một giá sách nhỏ, chiếm một chút diện tích, quá lớn, tiện cho việc mang khi rời khỏi đây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-157.html.]
Chỉ riêng lô sách lấp đầy cả giá sách.
Tân Điềm băn khoăn, những cuốn sách còn dùng đến thì ?
Giữa buổi chiều, bố nhận việc riêng về nhà nghỉ ngơi thấy biển sách , cuối cùng nhường một góc phòng của , chuyển chiếc thùng gỗ trong.
“Đợi khi nào về đội sản xuất, mang sách về đó cất.”
Tân Điềm thấy bố mới chợt nhớ một chuyện bỏ qua, cúi đầu tìm một cuốn sách mở cho bố xem.
“Bố ơi, bố xem chữ của giống chữ bố ghê, chỉ là bằng bố , nét chữ quá thô.”
Tân Kế Vinh sững sờ, nơi tầm mắt chạm tới, trang giấy là ghi chép thời học của mười mấy năm .
Anh khẽ , đương nhiên là thô , lúc đó còn là một thằng nhóc lông bông, tính khí nóng nảy hơn bây giờ nhiều.
Không ngờ thực sự lục tìm những cuốn sách cũ .
“Đương nhiên , chữ bố bao, nó thể sánh bằng, đợi học kỳ con bọc sách, bố sẽ tên sách cho con.”
Tân Điềm tự nhiên gật đầu đồng ý.
Cuộc sống bình lặng, an lành, đúng như Tân Điềm mong .
Chỉ một điều , đó là gần đến kỳ nghỉ của trường, chị gái đột nhiên trịnh trọng đề xuất một yêu cầu với gia đình và nhà trường.
Chị học nhảy lớp.
CƠ DUYÊN KẾT HÔN
“Con nhảy lớp!”
Tân Mật đặt đũa xuống, lặp yêu cầu của một nữa.
Hôm nay Tân Kế Vinh nghỉ, bữa tối đặc biệt một nồi cá nấu dưa chua, dưa cải muối chua cùng ớt ngâm tự muối cho nồi phi thơm, lát cá thái mỏng luộc nhanh vớt , khi múc rắc thêm hoa tiêu, tỏi băm và hành lá, một muỗng dầu nóng rưới lên lập tức kích thích mùi thơm bốc lên.
Ăn chút cay cay chua chua ngày lạnh, cả đều ấm áp.
Kể từ khi đông, bữa ăn nhà họ Tân cũng chuyển sang phòng khách chính, nóng bốc lên mờ tầm , ai cũng thấy một lớp sương mờ ảo.
Tân Điềm là đầu tiên ngước lên, “Chị ơi, chị học cùng lớp với em hả?”
Tân Mật thấy em gái trả lời , một tay vòng qua vai em gái ôm lấy, “Vẫn là em nhất, đúng , chị cùng lớp với em!”
Tân Kế Vinh đang gỡ xương cá cho con gái nhỏ, ban đầu định đồng ý, nhưng ngẩng đầu làn nước canh cá dưa chua trong veo, nhớ một chuyện.
“Muốn bố đồng ý cũng , cho bố mượn cái máy ảnh chơi hai ngày.”
“...”
Đây là thái độ của một bố ư!
Tân Mật sang Lâm Tuyết Nhu, “Mẹ ơi~”
Thái độ của Lâm Tuyết Nhu rõ ràng hơn, “Việc học từng bước vững chắc, con hiện tại cùng trường với em , cùng lớp thì gì khác biệt?”
Tân Mật im lặng.
Đương nhiên là cô cùng lúc với em gái thi cùng một trường đại học.
Tháng Mười năm sẽ thông báo chính thức về việc khôi phục kỳ thi đại học quốc, tháng Mười Hai sẽ thi, cô cũng là do gần đây thấy em gái ôn tập mới nhận gì đó .