Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-11-15 18:25:26
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự nghi ngờ của Hướng Chính Đình, vợ xua tan hết.

“Anh hung dữ.”

“Em còn giật .”

“Xin .” Anh xin Tân Điềm: “Chú chỉ kinh ngạc về bức ảnh …”

Sau khi con gái qua đời, tinh thần vợ , trong nhà tuyệt đối xuất hiện bất cứ thứ gì liên quan đến con gái.

Khi thu dọn đồ đạc, mỗi bức ảnh con gái đều xem xét kỹ lưỡng, con gái căn bản từng chụp bức ảnh như trong đồng hồ quả quýt , độ tuổi, lúc con gái đang chịu đựng bệnh tật hành hạ.

Tân Điềm : “Là ảnh ghép, dùng một chút kỹ thuật, giữ bí mật ạ.”

Chị gái là chỉnh sửa, đây là bài học bắt buộc của cô gái yêu cái .

Cô bé mà mơ mơ màng màng.

“Vậy bức ảnh gốc…”

“Mẹ cháu lấy từ chỗ giám đốc Từ.”

Hướng Chính Đình là do cháu trai cả đưa, chắc chắn là cân nhắc kỹ lưỡng.

Anh nhớ đến, vợ thấy ảnh con gái đầu tiên, hề phát điên.

Đây lẽ là một dấu hiệu .

Sắc mặt Hướng Chính Đình trở nên ôn hòa, nữa cảm ơn Tân Điềm: “Cảm ơn món quà của cháu, chú cố ý nhắm cháu , sẽ thế nữa.”

Tân Điềm để tâm: “Cháu lớp học, tạm biệt chú dì ạ.”

Từ Thi Văn nỡ: “Cô về nhà lấy t.h.u.ố.c sẽ , lúc đó sẽ mang đồ ăn ngon cho con.”

Hướng Chính Đình ôm vợ lòng, để cô đuổi theo, khẽ lời tạm biệt.

Ngày cô Từ rời , Lục Nhượng cũng đến chào tạm biệt cô bé.

Buổi trưa ở căng tin trường học, Lục Nhượng mời.

Cậu : “Trường học nâng cao ở phía Đông, xe buýt chuyển sang xe lửa, mất mấy ngày, đến nơi còn liên hệ với trường, xử lý vấn đề chỗ ở, nên chúng tớ sớm, trường chuyển quan hệ lương thực của tớ và ông tớ .”

Mặc dù Tân Điềm chuẩn tâm lý từ lâu, nhưng đột nhiên sắp vẫn thấy luyến tiếc.

Đi học nâng cao là chuyện .

Tân Điềm nở nụ : “Đã xác định ngày ?”

“Sáng sớm ngày mốt xe buýt.”

Tân Điềm chợt nhớ ngày mai và ngày là cuối tuần, thảo nào Lục Nhượng chọn hôm nay để .

“Hành lý của hai chuẩn xong hết ? Đã đổi phiếu lương thực quốc .”

Lần bố cô bé định công tác, cô bé giúp ông sắp xếp đồ đạc mới , phiếu lương thực chia phiếu địa phương và phiếu quốc, phiếu địa phương khỏi phạm vi sẽ ai nhận.

“Đã đổi một ít , đến trường đợi quan hệ lương thực chuyển đến là thể nhận phiếu ở địa phương, đừng lo lắng.”

“Vậy tớ chút đồ ăn cho hai mang theo đường nhé, bây giờ trời lạnh, càng về phía Đông sẽ càng lạnh, một ít đồ ăn thể để lâu.”

“Phiền lắm.”

“Không phiền , giúp tớ nhiều như còn ngại phiền, cứ quyết định thế , chiều Chủ Nhật tớ mang đến cho .”

“Tớ…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-138.html.]

“Không từ chối.” Tân Điềm cho cơ hội, dậy ngay lập tức: “Cảm ơn hôm nay đãi tớ, tớ về lớp đây.”

Tân Điềm chạy mất.

Trở về chỗ trong lớp, cô bé thấy Phương Kiều Kiều đang chằm chằm.

Cô bé đầu , ánh mắt chạm : “Mặt tớ dính gì ?”

“Không, chỉ là trưa nay rủ tớ, lén lút ăn với Lục Nhượng!”

“Cậu ngày mốt .”

“?”

Đầu óc Phương Kiều Kiều vẫn đang nghi ngờ, chuyển sang kênh khác chậm.

“Đi, cơ?”

“Tin tức ông Lục học nâng cao cho tớ ?”

“Nhanh thế!”

, đột ngột đúng , Phương Kiều Kiều, cuối tuần lẽ thành phố , tớ chút đồ ăn cho Lục Nhượng mang theo đường, xin xin , tuần chúng ?”

“Chuyện nhỏ thôi mà, cứ như tớ hẹp hòi lắm , tớ cũng tham gia, gọi cả Kiều Chấn Cách nữa, dù hai tháng nay chúng cũng là đồng đội cùng chiến hào mà.”

“?”

“Làm thu âm đó! Chúng và Lục Nhượng cũng coi như bạn bè , cuối tuần tớ giúp cùng.”

“Vậy chiều nay tan học chúng đến quán ăn tìm bố.”

Cô bé hỏi bố xem món ăn nào thích hợp mang đường .

Tan học, Tân Điềm dẫn chị gái đến quán ăn.

Kiều Chấn Cách , Phương Kiều Kiều ngăn : “Quán ăn buổi tối bận lắm, gì đến đó chỉ thêm phiền, giao cho một nhiệm vụ, tối nay tìm hiểu rõ lộ trình Lục Nhượng , đổi bao nhiêu chuyến xe, mất bao nhiêu thời gian đường.”

Nhận nhiệm vụ xong, Kiều Chấn Cách lẽo đẽo bỏ .

Họ đến quán ăn, mở miệng gọi “Bố ơi”, bố thấy , nhưng các bác trong bàn ăn đồng loạt đáp lời.

“Mau , trong hộp đen đến .”

Vì chương trình “Người lười” phát luân phiên hằng ngày, nên những ăn uống quen thuộc đều quen thuộc với giọng của bên trong.

“Cô bé, tập mới khi nào thế?”

“Ông lười rơi xuống nước, tập sẽ thủy sản, lươn, cá chạch, cua đồng hồ lớn ở hồ bên cạnh!”

“Nửa tháng một tập thì sốt ruột quá, cháu mà cái mới mỗi ngày, chú ngày nào cũng đến quán ăn.”

Phương Chí Viễn thấy, giải vây: “Các cháu còn học, nhiều thời gian cái suốt ngày, vốn dĩ là cho vui thôi, thấy các cháu vất vả mới mang phát, các bác mà cứ thúc giục như , phát nữa .”

Gây sự tò mò lên , Phương Chí Viễn những ăn uống quen thuộc chắc chắn sẽ nỡ.

“Không thúc giục thúc giục, học hành của các cháu quan trọng, cô bé, khi nào các cháu nghiệp, đến đơn vị của chú nhé.”

“Mơ đấy, đến chỗ ông chắc ngày nào cũng thúc giục thu âm, cô bé đến chỗ .”

Phương Chí Viễn xua tay: “Mau ăn cơm , lát nữa nguội hết.”

Biết là đến tìm Tân Kế Vinh, liền tiện thể dẫn ba cô gái bếp , bày một đĩa đậu phộng hạt dưa, mỗi một chai nước ngọt.

“Cứ đây đợi chút, lò vịt cuối cùng còn mười phút nữa là xong, xong ăn cơm về nhà.”

Tân Điềm cũng khách sáo, đợi cái bếp lò trống trong bếp .

Loading...