Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:45:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sống một , bà càng hy vọng cô con gái nhỏ thể bình an, vui vẻ.

Trong kịch bản , Tân Kế Vinh sẽ c.h.ế.t, nhưng thực tế ông sống khỏe.

Kịch bản bà sẽ tái giá với một đàn ông nho nhã, nhưng sự thật là bây giờ vẫn thấy.

Cô con gái nhỏ trong kịch bản, sẽ một đời bi thảm.

Mặc dù những điều đó xảy , nhưng dù chỉ là xác suất một phần vạn, bà cũng dám đ.á.n.h cược con gái nhỏ.

Bà hoảng sợ, hình ảnh nhà họ Tân trong lòng bà bắt đầu dần trở nên hơn, sợ một ngày nào đó sẽ kịch bản ảnh hưởng, dần dần trở thành con như xác cũ.

Hòn đảo, nhất định .

Lâm Tuyết Nhu nắm tờ đơn đăng ký điền xong, tìm Chu Tảo Xuân nộp.

Chu Tảo Xuân thấy, vẻ mặt phức tạp, “Cô nghĩ kỹ , tờ đơn nộp lên, trừ khi cô đủ tiêu chuẩn, nếu sẽ còn đường nữa.”

Lâm Tuyết Nhu rõ, “Chủ nhiệm, nghĩ kỹ , khi Chủ nhiệm Diệp , tính toán .”

Chu Tảo Xuân mấp máy môi, bà thật khi Chủ nhiệm Diệp , hai họ xin thêm một suất công nhân tạm thời cho nhà máy thành vấn đề.

bà thấy Lâm Tuyết Nhu như ma ám, nghĩ rằng bây giờ bà lọt lời khác.

nhận đơn đăng ký , nhà máy chốt danh sách cuối cùng cuối tháng , đó nếu cô hối hận, lúc nào cũng thể đến tìm lấy đơn đăng ký.”

“Cảm ơn Chủ nhiệm.”

...

Chuyện Lâm Tuyết Nhu nộp đơn, với con gái nhỏ nữa.

Tân Điềm thấy nhắc đến nữa, cho rằng chuyện qua, cả thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tân Mật vẻ mặt nhỏ đó của cô, trong lòng chợt một thắc mắc.

“Em, nếu một ngày, em phát hiện em ruột, em sẽ ?”

“Sao thể ruột.” Tân Điềm thấy câu hỏi của chị gái thật vô vị, “Trên đời thể nào tìm một giống hệt .”

“Vậy nếu bề ngoài vẫn như , bên trong đổi thì ?”

Tân Điềm thấy chị hỏi nghiêm túc, đành cùng chị chơi đùa, “Ý chị là hồn phách đúng ? Vậy nếu hồn phách đổi , còn là của em nữa, em chắc chắn sẽ nhận.”

“!”

Tân Mật đả kích nặng nề.

Cô em gái đáng yêu của cô nhận định như ?

Mẹ còn chấp nhận đổi cốt cách, chị gái càng thể chấp nhận!

Lúc , em gái đột nhiên ghé sát, “Chị ơi, chị , chẳng lẽ chị đổi ?”

“!!!”

Tân Mật cứng đờ tại chỗ, dám nhúc nhích, mồ hôi lưng chảy dọc sống lưng.

Tân Điềm phụt thành tiếng, “Sợ hả, chị ơi, chị đừng mấy lời phong kiến mê tín nữa, coi chừng khác thấy gán tội đó.”

“Em đang đùa thôi.” Tân Mật mềm nhũn cả , trực tiếp vô lực vật giường, “Không nữa nữa.”

Cô vốn còn dự định nên bóc mặt nạ của những khác , bây giờ cũng nữa, lỡ là thật còn giúp che giấu em gái.

Bây giờ cô tin chắc những đó đều là thổ dân, còn về việc tại cốt truyện tiểu thuyết đổi lớn như , nhất định là do ảnh hưởng của cánh bướm là cô.

, nhất định là như !

...

Kỳ nghỉ thu kết thúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-109.html.]

Ngày đầu tiên học, Tân Điềm cảm nhận sự nhiệt tình chỗ nào thể hiện của Phương Kiều Kiều.

“Tân Điềm, bố tớ hòa thuận , thật sự là nhờ đó.”

“Tân Điềm, bố tớ lô băng từ đó thể thanh toán , tiền mua băng từ về .”

“Tân Điềm Tân Điềm, bố tớ còn gần đây món cá phan bán chạy, ngay cả giao hải sản gặp ông cũng vui.”

“Tân Điềm Tân Điềm, bố tớ gửi tiền công cho ! Nhờ tớ chuyển cho .”

Tân Điềm đến câu cuối cùng, mới ngẩng đầu lên khỏi sách, “Tiền công?”

, cho .” Phương Kiều Kiều đưa một phong bao màu đỏ quen thuộc.

Tân Điềm mở , thấy bên trong gói mười đồng tiền.

“Nhiều ?”

“Bố tớ hỏi thăm , đây nhiều lồng tiếng quốc ngữ cho phim nước ngoài cũng là giá , huống chi kịch bản là do chính .”

Tân Điềm nắm mười tờ tiền giấy, vẫn cảm thấy thật, bên tai Phương Kiều Kiều : “Bố tớ còn , tìm đặt chuyên biệt nữa.”

“?”

“Nói chung là để bố tớ tìm , ông nhiều quá tớ nhớ hết.”

Tân Điềm xác nhận nữa, “Cái thật sự cho tớ ?”

.”

“Vậy chúng chia nó!”

Tân Điềm rút hai đồng đưa cho Phương Kiều Kiều, “Cậu vất vả , đây là của .”

Phương Kiều Kiều: “!!!”

cũng phần.

Tân Điềm rút thêm hai tờ, đầu tìm kiếm một vòng, “Kiều Chấn Cách!”

“Hả?”

“Cậu mau đây.”

Các bạn học trong lớp thấy, bắt đầu hò reo.

Tân Điềm nhỏ tuổi nhất, các bạn khác đều mười bảy mười tám tuổi, hiểu về quan hệ nam nữ cũng nhiều hơn, lúc thấy Tân Điềm gọi Kiều Chấn Cách, nhao nhao trêu chọc.

Kiều Chấn Cách đập quả bóng xuống bàn, “Thử 'hả' một tiếng nữa xem!”

Các bạn học vẫn sợ Kiều Chấn Cách, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.

Kiều Chấn Cách lúc mới hài lòng, miệng còn giáo huấn, “Tân Điềm mới mười lăm tuổi, là em gái!”

Tân Điềm kỳ lạ.

Kiều Chấn Cách xuống, “Tìm tớ chuyện gì?”

Ánh mắt thấy Phương Kiều Kiều đang cầm tiền, như hoa nở, hiểu.

Giây tiếp theo.

“Kiều Chấn Cách, câu chuyện của chúng kiếm tiền , bỏ công sức, bỏ giọng , bây giờ chia tiền công cho , , hai đồng là của .”

Kiều Chấn Cách: “!!!”

Cậu kiếm tiền ?

Tân Điềm liên tiếp đưa bốn đồng, trong tay còn sáu đồng, cô đếm thêm ba đồng nữa.

“Cái cho Lục Nhượng, dẫn chuyện là âm thanh nền, công lao lớn nhất.”

“Một đồng về nhà cho bố, một đồng về nhà cho trai, còn một đồng là của tớ.”

Loading...