Xuyên Không Thành Vợ Tà Vương - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:45:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước mặt là một nữ tử mặc y phục xanh đậm kỳ quái, đều che kín bởi một tấm khăn lụa màu đen, rõ dung mạo.

dám thề, hình , giọng , nhất định là của .

Chẳng lẽ đang mơ? Mười ngày qua, mất tích, sai lục tung cả thành Ký Châu lên, mà vẫn tung tích nào.

Hắn , từ nhỏ hiểu chuyện, tuyệt đối sẽ rời một lời lúc đang lâm bệnh. Cho nên ngay đêm nàng mất tích đầu tiên, ăn ngon, ngủ yên.

Ba ngày , gần như tin một sự thật mà bản thể chấp nhận.

giờ phút , nữ tử mang khăn che mặt xuất hiện mặt , thật sự là của ? Hay là… vẫn đang trong mộng?

Loại mộng , hầu như ngày nào cũng mơ, nhắm mắt là thấy nàng trở về.

“Ca ~!”

Một tiếng gọi khiến ý thức hỗn độn của Lăng Tích Nghiệp bỗng nhiên tỉnh táo. Hắn lập tức bật dậy, lao tới ôm lấy nàng.

Vân Nguyệt lùi về một bước.

Lăng Tích Nghiệp sững , mặt vẫn giấu sự vui mừng cùng kích động. Song thấy nàng né tránh tiếp xúc, cũng chỉ yên.

ôm cũng quan trọng, quan trọng là – nàng trở về.

“Nguyệt Nhi… thật là ngươi?” Lăng Tích Nghiệp chớp mắt nàng, ánh mắt như xuyên thấu cả lớp khăn che mặt .

“Ca, là .” Vân Nguyệt cũng kìm kích động, gật đầu thật mạnh.

Thấy Lăng Tích Nghiệp, nàng như thể thấy phụ mẫu khuất…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-16.html.]

“Thật là ngươi?! Nguyệt Nhi, ngươi…” Lăng Tích Nghiệp vui mừng đến mức tay chân luống cuống, đến lời cũng nên lời.

Hắn vô vàn điều hỏi, ví như mười ngày qua nàng ? Vì ăn mặc như thế ?

kịp mở miệng, Vân Nguyệt giơ tay hiệu im lặng.

Lăng Tích Nghiệp chau mày, dường như nhận điều gì, lập tức im lặng lắng động tĩnh xung quanh. Khi chắc chắn ai tới gần, mới đầy yêu thương, hạ giọng hỏi:

“Nguyệt Nhi, mười ngày qua ngươi ? Ngươi ca ca…”

Hắn còn hết, Vân Nguyệt nhào tới ôm chặt lấy .

Lăng Tích Nghiệp khẽ mỉm , gương mặt vốn nhợt nhạt, bệnh tật, dường như trong khoảnh khắc liền bừng sáng lên sinh khí.

“Ca, xuống .” Vân Nguyệt cho phản kháng, ép bên giường, bắt mạch cho , đó kiểm tra mí mắt.

Không đợi Lăng Tích Nghiệp phản ứng, nàng đ.â.m một cây châm ngón tay . Máu tươi trào , nàng liền cúi xuống hút lấy.

“Nguyệt Nhi, ngươi đang…”

Thấy hành động , dù là kẻ ngốc cũng hiểu nàng đang gì. Gương mặt Lăng Tích Nghiệp thoắt cái tối sầm , thêm lời nào. Hắn tin tưởng, nhất định sẽ giải thích rõ chuyện cho .

Nếm thử mùi vị máu, ánh mắt Vân Nguyệt chợt sang một bên, nơi một chiếc chén vẫn còn đọng vài giọt thuốc. Nàng bước đến, cúi đầu ngửi kỹ, đó định nếm thử thì Lăng Tích Nghiệp ngăn .

DTV

“Ca, yên tâm, .”

Nàng đẩy tay , khẽ nếm một chút, cau mày trầm ngâm suy nghĩ. Lăng Tích Nghiệp thì căng thẳng nàng chằm chằm.

Chỉ một lát , Vân Nguyệt liền giãn mày, khóe môi khẽ nhếch lên.

Nàng lấy từ trong một bình đan dược, đưa cho Lăng Tích Nghiệp.

Loading...