Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

XUYÊN KHÔNG THÀNH NHA HOÀN NHÓM LỬA - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-06-17 09:12:19
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hít vào, thở ra — sau khi hít thở sâu mấy hơi, nàng nhẹ nhàng mở hé cửa.

Từ bên trong quan sát ra ngoài, nhìn sang trái một lượt, sang phải một lượt — không thấy bóng người, cũng không có gì dị thường.

Làm sao bây giờ?

Lén đi tìm Lục Chiêu Cẩn hay hét to báo động cho hắn và những người khác?

Trong khoảnh khắc, nàng đã suy nghĩ rất nhiều.

Nếu lẳng lặng đi tìm người, kẻ b.ắ.n tên vừa rồi có lẽ đang chờ nàng ra ngoài để một mũi tên xuyên thủng người nàng.

Nếu đã như vậy, Tạ Tiểu An ánh mắt kiên định ngẩng đầu nhìn về phía trước.

“Chương Viễn Chi! Đừng ra ngoài! Có người b.ắ.n tên! Có kẻ xấu!” “Đừng ra ngoài! Có người b.ắ.n tên!”

Tạ Tiểu An hét lớn lặp lại: “Có người b.ắ.n tên! Tuyệt đối đừng ra ngoài!”

Trong đêm khuya tĩnh lặng, giọng nói của nàng vang vọng khắp con thuyền, tất cả mọi người đều bị đánh thức.

Lục Chiêu Cẩn vốn ngủ không sâu, nghe thấy giọng Tạ Tiểu An liền lập tức bật dậy, không bị những lời nói sau đó của nàng ngăn cản bước chân. Hắn biết võ công, dựa vào kiến trúc trên thuyền lầu để tránh tên thì không khó.

Phản ứng của các phòng khác quả nhiên như Tạ Tiểu An dự đoán. Vốn dĩ nghe thấy tiếng hô hoán, một số người tò mò muốn ra ngoài xem xét, nhưng lại bị lời nói của Tạ Tiểu An ngăn cản, tất cả mọi người đều đóng chặt cửa phòng, dỏng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Kẻ b.ắ.n tên thấy bị lộ cũng không tức giận. Người trên thuyền đã được cảnh báo, b.ắ.n tên tiếp cũng không có nhiều ý nghĩa, bèn vẫy tay ra hiệu về phía sau. Hàng trăm kẻ ăn mặc như thủy phỉ từ hơn chục chiếc thuyền nhỏ tranh nhau móc những chiếc móc câu tám móng lên thuyền lầu của Tạ Tiểu An và Lục Chiêu Cẩn rồi leo lên.

Tạ Tiểu An nghe động tĩnh liền nhìn qua, phát hiện đã có người trèo lên thuyền rồi.

Nàng vội vàng mở cửa, giơ ghế che chắn cho mình đồng thời chạy về phía Lục Chiêu Cẩn nhưng giữa đường đã gặp hắn.

Lục Chiêu Cẩn nắm lấy cổ tay nàng, vừa quan sát xem nàng có bị thương không vừa hỏi: “Sao rồi? Có bị thương không?”

Tạ Tiểu An không nhìn hắn, lúc này sự chú ý của nàng đều tập trung vào xung quanh.

“Không, ta tránh kịp thời.”

Lục Chiêu Cẩn lúc này mới yên tâm. Vừa rồi nghe thấy tiếng hô của Tạ Tiểu An, không ai biết hắn đã lo lắng đến mức nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-nha-hoan-nhom-lua/chuong-25.html.]

Thấy nàng lành lặn đứng trước mặt mình hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Tạ Tiểu An: “Đây là thủy phỉ?” Lục Chiêu Cẩn: “Phải.”

Sau đó hắn kéo nàng đi về phía khác. “Đi đâu?”

Tạ Tiểu An theo sau hắn, vừa đi vừa chú ý phía sau. Lục Chiêu Cẩn bảo vệ phía trước, nàng đương nhiên phải lo phía sau.

Lục Chiêu Cẩn một kiếm c.h.é.m c.h.ế.t một tên thủy phỉ vừa xông tới: “Các nhà quyền quý trên thuyền đa phần đều có hạ nhân hoặc tiêu sư đi theo bảo vệ. Lư Nhị đã đi tập hợp người để cùng nhau chống lại thủy phỉ rồi. Bây giờ nàng phải tìm một nơi an toàn để trốn.”

Tạ Tiểu An nhìn thấy thủy phỉ c.h.ế.t ngay trước mặt mình không hề sợ hãi. Tuy nàng chưa từng thấy cảnh này nhưng nàng hiểu rõ, nếu thủy phỉ không c.h.ế.t thì người c.h.ế.t sẽ là họ. Là nữ nhân, nàng có lẽ sẽ còn thảm hơn.

Nghĩ vậy, nàng chỉ ước gì mình có sức mạnh để cùng nhau c.h.é.m g.i.ế.c thủy phỉ.

Nhưng lúc này điều nàng có thể làm là cố gắng trốn cho kỹ để không làm liên lụy đến người khác.

Cuối cùng Lục Chiêu Cẩn tìm được một góc không có thủy phỉ, giấu nàng và chiếc ghế của nàng vào một khoang nhỏ.

Dặn dò nàng: “Trốn cho kỹ, nếu tình hình không ổn thì nàng tự mình tùy cơ ứng biến.”

Hắn tin tưởng nàng, đây là một cô nương thông minh.

Tạ Tiểu An nhìn hắn nói: “Công tử phải chú ý an toàn, bảo trọng bản thân.”

“Được.”

Lục Chiêu Cẩn hứa với nàng xong, cẩn thận kiểm tra lại xung quanh, thấy không có sơ hở liền chuẩn bị đi hỗ trợ Lư Nhị và những người khác.

Hắn nói: “Ta đi đây.”

Trong khoang nhỏ, Tạ Tiểu An nắm chặt con d.a.o găm. Nàng rất lo lắng cho họ nhưng cũng chỉ có thể nói một câu: “Được.”

Bên ngoài không còn nghe thấy giọng Lục Chiêu Cẩn nữa. Tạ Tiểu An một mình ở trong khoang nhỏ này, nàng không dám cử động lung tung, sợ bị người khác phát hiện điều bất thường.

Nàng ôm đầu gối ngồi, lặng lẽ lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Tiếng hét của nữ nhân, tiếng khóc của trẻ con, và tiếng c.h.é.m g.i.ế.c mơ hồ truyền đến.

Nàng siết chặt vòng tay ôm đầu gối, động tác này giúp nàng định thần lại, bình tĩnh lại. Nàng còn chưa lo xong cho bản thân, làm

sao còn dư sức để giúp đỡ người khác?

Loading...