Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 823
Cập nhật lúc: 2024-08-24 09:25:01
Lượt xem: 22
Cả hai nói về tình hình ở dưới quê.
Chu Minh Dũ nói: “Chủ nhiệm Lâm, chúng ta phải phát động các xã viên bắt châu chấu và đào trứng châu chấu, nếu không thì sang năm chắc chắn sẽ thành họa lớn.”
Sau khi nghe xong, đôi mắt Lâm Thư nhìn chằm chằm: “Ôi trời.chẳng phải nói sau mua thù châu chấu chỉ nhảy có vài ngày thôi sao, sao lại càng nhiều hơn rồi?”
“Chủ nhiệm Lâm, chỗ chúng ta hạn hán nhiều, châu chấu sinh sản dày đặc, nhiệt độ thích hợp nên châu chấu đương nhiên sẽ ngày càng nhiều.” Chu Minh Dũ còn lấy ra cuốn sổ mà mình đã làm đưa cho Lâm Thư: “Chủ nhiệm Lâm, anh xem đây là sổ ghi chép đào đất ven sông của chúng tôi.”
Lâm Thư cầm lấy xem, trong giấy đều có ghi chép, mỗi mét vuông đào được hàng trăm trứng châu chấu, mỗi một mảnh đất có từ năm mươi đến tám mươi trứng sâu bọ.
Tính ra, một thuở ruộng vuông có thể có khoảng năm ngàn trứng châu chấu.
Cho dù trứng nở một nửa thì cũng có hơn hai ngàn con châu chấu.
Sau khi vào thu, ngoại trừ sáng và tối mát mẻ chút, ban ngày vẫn rất nóng, nhiệt độ như thế đủ cho một số con châu chấu mùa thu nở ra và gây ra hỗn loạn.
Ôi trời.
Lâm Thư cảm thấy cả người không xong rồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mạc Như đã bồi thêm vào khi thấy anh ta đã bắt đầu tin tưởng: “Chủ nhiệm Lâm, năm nay sâu bọ và châu chấu rất nhiều, vào mùa hè mọi người đều cho rằng sâu bọ lợi hại, hiện tại sâu bọ c.h.ế.t rồi nhưng lại có rất nhiều châu chấu.”
Lâm Thư không dám khinh suất, dù sao tùy tiện cũng có thể xách một giỏ lớn châu chấu ra, đây không phải là chuyện nhỏ.
So với trước đây, anh cảm thấy nhiều gấp mấy chục lần.
Anh ta lập tức đi tìm mấy bí thư báo cáo, sau đó được Tương Ngọc Đình coi trọng.
Tương Ngọc Đình đích thân gặp Mạc Như và Chu Minh Dũ, nghe xong báo báo, ông ta dẫn bọn họ đến ruộng ven sông để khảo sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-823.html.]
Nhưng nơi hạn hán mà bọn họ đến đều phát hiện rau, vầng cỏ và hoa màu đã bị cắn sạch, quả nhiên là châu chấu nhiều nhất, có những con châu chấu dài bằng ngón tay con người, còn con châu chấu nhỏ cũng dài bằng măng xuân sau cơn mưa, chúng nhảy dày đặc.
Xem xong hoa màu, bọn họ lại đào ngay tại bụi cỏ, cuối cùng thống kê, tuy rằng không có ăm sáu nghìn quả trứng trên một mét vuông khoa trương như thế, nhưng mấy lần xẻng cuốc xuống, chừng mười centimét có thể đào được mấy trứng châu chấu, thậm chí là trên một trăm, điều này thật đáng kinh ngạc.
Cho dù trước đây chưa từng khảo sát như thế này, cũng biết hiện tại số lượng vô cùng khác thường.
Tương Ngọc Đình có kinh nghiệm phong phú, ông ta tái mặt khi nhìn thấy chuyện này: “Lập tức báo cáo với huyện ủy.”
Tương Ngọc Đình tìm Liễu Hồng Kỳ báo cáo ngay trong hôm đó, sau đó cùng ngồi xe ngựa đi đến huyện ủy.
Bọn họ đi đến huyện ủy thì trời cũng đã tối, bí thư Lưu Phúc phụ trách nông nghiệp tỏ ý ngày mai rồi tính. Nào ngờ Cao Thụy Dương vừa trở về sau cuộc họp khu vực, nghe thấy tin này đã lập tức mắng bí thư Lưu một trận, không màng tin tức, anh ta lập tức đón tiếp Liễu Hồng Kỳ và các cán bộ khác.
Bọn họ không mở cuộc họp trong văn phòng, mà triệu tập các kỹ thuật viên và các cán bộ liên quan đến nông nghiệp ngày đêm đi khảo sát ở ngoại ô thành phố.
Sau khi nghe xong, các cán bộ của đại đội vùng sát cổng thành lập tức bắt tay hành động, đốt lửa, cầm đuốc, phối hợp với công việc của các kỹ thuận viên.
Sau khi đánh giá kỹ thuật chuyên môn, số lượng châu chấu trên một đơn vị diện tích quả thực đã cao hơn trước rất nhiều, số lượng trứng châu chấu trên mặt đất mười centimét thì cũng thực sự có nguy cơ thành tai họa.
Vào thời điểm này trong năm thời tiết vẫn còn nóng, phải ít nhất một tháng nữa mới thực sự lạnh, thời điểm này cũng đủ để cho các trứng châu chấu mùa hè nở nên năm nay châu chấu có hoành hành thành họa hay không thì cũng rất khó nói, hơn nữa cho dù năm này không thành họa thì mùa hè năm sau thời tiết ấm áp, e là châu chấu có thể tràn về.
Vậy nên phải được coi trọng.
Ngày hôm sau, Cao Thụy Dương lại mở cuộc họp khẩn cấp cho các cán bộ công xã, một số chỉ thị về chống hạn và phòng nạn châu chấu đã được đưa ra tại cuộc họp, yêu cầu các đại đội cử ra dân binh thường xuyên quan sát tình hình châu chấu. Đồng thời, yêu cầu người của các công xã và các tổ chức đại đội bắt châu chấu, đào trứng châu chấu, sau thu hoạch vụ thu yêu cầu cày đất trên diện tích rộng, cày đến độ sâu nửa cái xẻng, cố gắng mùa đông có thể đóng băng phần lớn trứng châu chấu.
Cao Thụy Dương bày tỏ: “Tuyệt đối không được buông lơi, phải ra sức trừ bốn hại, nhất định phải dốc sức diệt châu chấu để tránh thành họa.”
“Bắt, cần phải bắt, ra sức bắt.”
Sau khi Liễu Hồng Kỳ trở về công xã, ông ta vội vã mở cuộc họp cho các cán bộ đại đội, yêu cầu trong thời gian thu hoạch vụ thu đồng thời cũng ra sức bắt châu chấu, đội sản xuất bắt được nhiều châu chấu sẽ được đưa vào sát hạch đánh giá ưu tiên mua phân bón, lương thực bán lại cho nông thôn và lương thực cứu tế.