Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 478
Cập nhật lúc: 2024-08-14 20:11:37
Lượt xem: 34
Bác Tôn cười he he, nói: “Tất nhiên con dâu cũng là người, không phải là người thì chúng tôi bỏ ra một đống sính lễ để cưới về à? Đây nếu là giống như người ta… ồ, không cần giống hệt, chỉ cần tài giỏi như ngón tay út của con dâu người ta thì chúng tôi còn có thể che bai điều gì chứ?”
“Yêu cầu của bác quá cao rồi, có một số người còn giỏi giang hơn chiến sĩ thi đua nhiều, một người có thể kiếm điểm công tác cho cả gia đình. Bông trong đội chúng ta toàn bộ dựa vào cô ấy bắt sâu bọ nhặt bông, nếu không thì làm sao chúng ta có thể chia được số bông này trong năm nay.”
“Chưa kể đến chuyện trong nhà có con dâu như thế, cùng một đội sản xuất với cô ấy đã là có phúc, đã là điều không tệ rồi.”
“Ha ha, nói cũng phải, không thấy đội một đều ngưỡng mộ à, nhưng là ngưỡng mộ gia đình chị dâu Tú Nga, từ đội bốn chạy đến đội hai để cùng đội sản xuất với chiến sĩ thi đua, đúng là có phúc.”
Có phụ nữ Thảo Bạc Nhi nói: “Được rồi, các người đừng có đắc ý, ít nhất các người còn là một đại đội, chúng tôi ở cách xa chẳng được thơm lây.”
“Sao lại không được thơm lây, cô xem người đàn ông của chiến sĩ thi đua phát hiện ra quặng sắt, không cần thu vật dụng như nồi hay sắt, chẳng phải thôn các người cũng đỡ việc hay sao?”
“Ha ha, đúng thế. Lúc đó, thôn chúng tôi đang ở trong tình hình nhà nào cũng thu nồi sắt, thu được của một gia đình trực tiếp đập vỡ cân trọng lượng. Đúng lúc thu đến nhà họ Khám, vừa chọn được nồi vẫn chưa kịp đập vỡ thì đã có người chạy đến nói thôn Chu gia phát hiện ra quặng sắt, có thể dùng trứng gà đổi lấy quặng sắt. Vậy còn không đổi mau? Không đổi thì đúng là kẻ ngốc, tất nhiên là tôi mau chóng gọi người lấy trứng gà đổi quặng sắt rồi.”
Thiền Điệp Cầm ở bên cạnh tối sầm mặt, cô ấy không đổi mà nộp một nồi sắt.
Hiện tại, mùa đông rất lạnh, trong nhà phải nhóm lửa đốt giường lò, kết quả chỉ có một nồi, không có cách nào nên cô ấy chỉ có thể dùng chung một giường lò với mẹ chồng.
Bà cụ ngủ ngáy khò khò làm người khác không ngủ được, thế mà lại nói là cô ấy ngáy, cô ấy ấm ức nói: “Con còn chưa ngủ mà, không thể nào ngáy được.”
Đúng là tức c.h.ế.t đi được.
...
Họp phụ nữ xong, Trần Ái Nguyệt thu xếp để lo cho đại đội Tiên Phong một bữa ăn.
Khương Thanh Phân cười nói: “Chúng tôi tự vác lương khô đến, không thể gây phiền phức cho đồng chí Mạc Như, lương thực trong nhà ăn cũng không dư dả.”
Trần Ái Nguyệt lập tức nói: “Nói gì thế, nhà ăn chúng tôi rất dư dả, đều là lương thực năng suất cao, có một vạn người đến cũng ăn không hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-478.html.]
Mạc Như: ... Khả năng khoác lác của cô đã để lộ ra cô và Trương Căn Phát là cùng một bọn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thường ngày, Mạc Như không quen cùng nhiều người ăn cơm cười hi hi ha ha, cô toàn về nhà ăn cơm nhưng hôm nay có rất nhiều người đặc biệt đến, cô cũng không rời khỏi được nên đã dùng một bữa cơm với Khương Thanh Phân và những người khác.
Cải thảo trong vườn rau đã được thu hoạch một ít về nhà, Trương Thúy Hoa và Hà Quế Lan bảo người nấu một nồi lớn cải thảo nước muối, cuối cùng thêm một thìa dầu xộc lên mũi.
Khương Thanh Phân và những người khác ăn ở nhà ăn, có một số người canh chừng nồi cải thảo luộc, vừa ăn vừa nhìn Mạc Như, dường như ăn một bữa cơm với Mạc Như rất ngon.
Vương Liên Hoa và những người khác cảm thấy khó hiểu, những người này có phải điên rồi không? Mạc Như có gì mà ghê gớm, đáng để bọn họ thần kinh như vậy à.
Thiền Điệp Cầm cũng không đi, cô ấy bưng bát bánh ngô hấp ngâm súp rau, cô ấy không ngồi xuống mà dựa vào bệ bếp, gác chân, vừa ăn vừa liếc nhìn Khương Thanh Phân và những người khác.
Cô ấy bĩu môi, còn thực sự thân thiết với Mạc Như như là Mao chủ tịch ư? Nói cái gì mà “Ba mẹ ruột không thân bằng Mao chủ tịch.”
Lúc ăn cơm, Mạc Như nói với Khương Thanh Phân: “Các người thu hoạch khoai lang xong chưa?”
Khương Thanh Phân lắc đầu, tức giận nói: “Tên khốn Khám Nhật Sơn bận dẫn người trồng thử nghiệm ruộng lúa mì, nói phải phóng vệ tinh lớn sản lượng hai mươi vạn cân một mẫu, đúng là làm hại người khác, một mẫu ruộng gieo hai ngàn cân giống, giống lúa mì đã trữ và lương thực ứng phó nhu cầu bức thiết mới gieo chưa đến ba mẫu đất, những ruộng khác còn chưa trồng.”
Mạc Như hỏi: “Bí thư vừa nhậm chức thế nào?”
Khương Thanh Phân: “Cũng... tạm.”
Mạc Như nói: “Vậy mau chóng quay về thu hoạch khoai lang, hiện tại chưa đóng băng hoàn toàn, loại tốt có thể thu về, đợi khi tuyết rơi đóng băng thì thực sự không kịp nữa.”
Khương Thanh Phân rất tin tưởng Mạc Như, chiến sĩ thi đua nói sao nghe vậy.
“Được rồi, chúng tôi quay về phản ánh với bí thư đại đội và đại đội trưởng, mau chóng đi thu hoạch khoai lang.”
Mạc Như nói: “Thực ra, nhân lực nam của đại đội các người cũng không đi luyện sắt thép hết, sao khoai lang đến hiện tại không thu hoạch về.”