Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 120
Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:13:54
Lượt xem: 45
Tuy số lượng không nhiều nhưng rất ngon, có thể làm phong phú thêm bàn ăn. Sau đó, Mạc Như cũng để ý những nơi có nấm, thậm chỉ ngay cả đất cũng mang về cho Trương Thúy Hoa xem.
Trương Thúy Hoa có kinh nghiệm hái rau dại từ bé, bà vừa nhìn là biết có độc hay không, rồi truyền lại kinh nghiệm của mình cho Mạc Như, Mạc Như cơ bản có thể phân biệt được, nếu không chắc chắn thì cô cũng không cần.
Nấm dại thường thấy ở địa phương cũng chỉ có vài loại, có thể ăn được thật sự cũng dễ phân biệt, trông không bắt mắt, không màu mè và không có tác dụng xấu thì rất là ngon, nếu chúng đặc biệt quá thì nhất định đừng hái.
Vốn dĩ cô rất muốn nấu món canh trứng nấm, nhưng sau khi thu hoạch vụ hè, làm việc cũng không quá mệt mỏi cho nên Trương Thúy Hoa đã thu lại phúc lợi ăn canh trứng.
Đương nhiên, cô vẫn được nhận phúc lợi mỗi ngày là một quả trứng, bởi vì cô bắt sâu bọ nuôi được vài con gà thích đẻ trứng, mỗi ngày gà Luhua đẻ ít nhất một trứng, cách một ngày đẻ hai quả nên Trương Thúy Hoa vẫn cho cô một quả trứng mỗi ngày. Hàng ngày cô không nỡ ăn, vì vậy hầu hết phần lớn đều để dành và giữ lại làm những việc riêng.
Lúc này cô mới phát hiện, nhà người khác hoàn toàn không nỡ ăn trứng gà, dù sao trong nhà phải dựa vào một con lợn và mấy con gà để kiếm tiền, rất nhiều nơi cần tiêu tiền cho nên bình thường không nỡ ăn. Nghe nói, hàng xóm có rất nhiều nhà mỗi người chỉ được chia hai quả trứng vào tiết Thanh Minh, những thời điểm khác cho dù là đón sinh nhật cũng không có. Nhiều nhất là ngày mùa nấu súp trứng, dưa cải chua xào trứng, mỗi người muốn nấu một quả trứng ăn là tuyệt đối không thể được.
Càng đừng nghĩ đến trứng chiên, lãng phí dầu, dầu càng khó kiếm hơn. Trong rất nhiều hộ gia đình nông dân, có lẽ chỉ có Chu Bồi Cơ là có phúc lợi được ăn trứng chiên.
Khi nấu ăn, Mạc Như cố gắng biến tấu rất nhiều, dùng nguyên liệu có hạn để nấu những món ăn vừa miệng hơn. Mặc dù là cùng một món ăn, nhưng dành cả tâm tư làm ra món mà thành viên trong gia đình ăn hợp khẩu vị và đặt kỳ vọng nhiều vào bữa ăn hơn. Không chỉ là để no bụng lấy lệ, mà là thêm một ý nghĩa đó là cảm thấy ăn cơm cũng quan trọng như cày ruộng.
Các bữa cơm mang nặng cảm giác nghi thức nhất chính là những ngày lễ lớn như: Tết, tết Đoan Ngọ, Trung thu và tiết Đông Chí. Thực ra, tết Đoan Ngọ là dùng bột mì mới làm bánh màn thầu cỡ lớn để tế tổ sau vụ thu hoạch, ở một mức độ nhất định nào đó, nó chỉ long trọng đứng sau bữa cơm tất niên, cho nên đương nhiên càng phải coi trọng.
Nhào bột để hấp bánh màn thầu cần kỹ thuật hàm lượng cao, nhiệm vụ gian nan và vinh quang như vậy, hiện tại chắc chắn Mạc Như không thể làm được.
Đương nhiên Trương Thúy Hoa phải tự mình làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-120.html.]
Ban đêm tan ca trở về nhà, Trương Thúy Hoa dạy Mạc Như ngâm bột nở, trước khi đi ngủ, đổ một ít bột mì vào và trộn đều, đó gọi là “Màn dạo đầu”, sau đó chờ nó lên men.
Sáng ngày hôm sau, chậu sành bột mì này lên men là có thể nhào bột rồi.
Nhào bột, nhồi bột làm bánh màn thầu cỡ lớn, đây là công việc dùng sức.
Mới sáng sớm, Trương Thúy Hoa gọi Đinh Lan Anh và Trương Cấu đến giúp. Trương Thúy Hoa tự mình làm bột, cần mạnh hơn chút nữa, sau đó hai cô con dâu cùng giúp sức nhào bột.
Bột cần phải nhào thật mềm, trắng và mịn, vo tròn thành sáu bảy khối, nhào cũng kha khá rồi thì Trương Thúy Hoa sẽ tự mình làm thành từng cái bánh màn thầu tròn.
Làm xong để lên nắp đậy, rồi dùng vải bố gói kỹ và chờ lên men, sau khi lên men là có thể bỏ vào nồi hấp.
Nếu không có kỹ thuật tốt, quan sát không tốt thì bánh màn thầu cỡ lớn này chín quá sẽ nứt ra, lõm chóp, bánh màn thầu được hấp ra trông rất khó coi.
Không thể tế tổ và bày đồ cúng được, sẽ bị mắng là vụng về nên Trương Thúy Hoa tự mình làm những việc này, còn Mạc Như tích cực giúp đỡ để lấy kinh nghiệm.
Buổi trưa, Trương Thúy Hoa tính toán thời gian chạy về, thấy Mạc Như đã thêm nước vào trong nồi, củi lửa đã chuẩn bị xong, chỉ đợi bà về bắt nồi lên nên bà thấy rất hài lòng.
Nhìn thấy bánh màn thầu cỡ lớn đã nở, bà tự mình nhấc nồi lên, gọi Nê Đản Nhi giúp nhóm lửa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hấp là một việc rất được coi trọng, đầu tiên đặt khung gỗ vào trong nồi trước, sau đó đặt một cái mẹt được đan bằng thân cây cao lương, trải phẳng rơm lúa mì mới đã được xử lý sạch sẽ lên trên đó, cuối cùng bỏ từng cái bánh màn thầu cỡ lớn đã nở vào trong nồi, khoảng cách vừa phải, không được quá gần nếu không thì sẽ bị dính chặt lại với nhau, cũng không được quá xa sẽ lãng phí củi lửa.
Đun sôi nồi với lửa lớn, sau đó đun ở lửa nhỏ trong khoảng một giờ là có thể nhấc nồi bánh màn thầu cỡ lớn này xuống rồi.