Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 115
Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:12:30
Lượt xem: 37
Trương Thúy Hoa c.h.é.m xong một nhát, sau đó vỗ tay đi về phía Trương Căn Phát: “Đại đội trưởng, ông đừng sợ, tôi không hù ông đâu, tôi làm thật đấy…”
“Bà chị, bà chị đừng kích động, bà chị yên tâm, tôi biết Đảng và nhân dân cũng sẽ ghi nhớ ân tình của nhà bà chị mà.”
Trương Căn Phát không đợi bà đến gần đã xoay người vội vàng chuồn đi, tối hôm nay đúng là không bình thường, mụ già này trúng tà rồi. Trương Căn Phát lảo đảo bỏ chạy, nhà họ Chu quá nguy hiểm, ông ta phải về nhà, đội hai quá đáng sợ ông ta vẫn nên về đội ba đội bốn thì tốt hơn.
Ông ta vừa đi, mặc dù Chu Ngọc Quý của đội bốn không muốn đi nhưng cũng chỉ đành tạm biệt rồi rời đi trước.
Mấy lão già thì bật cười, giơ ngón tay cái lên: “Mẹ Minh Nguyệt lợi hại!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Minh Dũ cũng ra sức vỗ tay: “Mẹ, mẹ chính là thống soái Mộc Quế Anh, nữ trung hào kiệt.”
Trương Thúy Hoa vung áo: “Chứ còn gì nữa, nếu mẹ không về mấy người định làm gì, muốn đồng ý à?”
Chu Thành Chí nói: “Làm sao có thể, tôi đâu phải kẻ ngốc, có thể hồ đồ như vậy sao? Tôi biết ý định của ông ta, còn không phải muốn tôi làm đội trưởng đội ba để buộc cái đám lười biếng kia lại với chúng ta hay sao. Bọn họ lấy lương thực công cộng đi nộp thuế lương thực hết rồi, khẩu phần lương thực cũng chưa chia, bây giờ sắp cạp đất thì lại để ý đến chúng ta.”
Chu Thành Nghĩa nói: “Hai mẹ con Minh Dũ nói đúng, chúng ta không thể giao lương thực ra, cứ theo như tính toán, ăn bao nhiêu giao bấy nhiêu, giao bao nhiêu ăn bấy nhiêu, đừng hòng để hai đội kia ăn chung với chúng ta, bọn họ không bỏ lương thực ra mà muốn ăn của chúng ta sao, không có cửa.”
Trồng bắp thì được, dù sao cũng trồng khoai lang xong rồi, khẩu phần lương thực cũng được đảm bảo.
Giao nộp đất phân phối cũng được, dù sao thì đợi đến lúc thu hoạch cũng phải thu chung, chia lương thực thế nào thì vẫn là do trong đội quyết định, đến lúc đó cứ nói vốn dĩ đất nhà ai thì nhà đó lấy về, chắc hẳn mọi người cũng không ý kiến.
Nhưng mà việc xây dựng nhà ăn này quả thật không ổn, nghĩ cách thế nào cũng cảm thấy kỳ quặc, vô duyên vô cớ lại có thêm nhiều việc.
Vốn dĩ trông con, nấu ăn, bảo quản lương thực cũng không cần người phụ trách, cũng không cần tốn điểm công tác, bây giờ còn phải cố định năm người nấu ăn, hai người trông coi lương thực, mỗi người mười điểm một ngày, điều này bằng nghĩa với việc một ngày vô cớ lại tốn thêm bảy mươi điểm. Còn đều là người lao động, vậy thì việc ở ruộng ai làm?
Đến lúc đó không những làm việc lơ là, ăn cơm lại bắt đầu xung đột, mất mùa rồi lại xảy ra nạn đói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-115.html.]
Theo nhóm họp của nhà họ Chu thảo luận, nhà ăn lớn của đội một căn bản là không xây được, cho dù được thì tuyệt đối không phải theo yêu cầu cộng sản, đội hai noi theo đội một, cơ bản là như nhau.
Đến lúc đó chỉ có đội ba và đội bốn.
Lương thực của hai đội kia có hạn, làm không được hai ngày là thất bại.
Cho nên bọn họ không lo, cứ kéo dài một bước hay một bước.
…
Nếu đã xem xong ngày để dựng xà, vậy thì phải chuẩn bị bánh bao dâng cúng, lễ vật dâng cúng tế tổ, khi con dâu về nhà mẹ đẻ đều có, không cần phải phí sức nữa.
Làm bánh bao thì cần bột, phải xay mịn, Trương Thúy Hoa bảo Chu Minh Dũ và Mạc Như ban ngày xay bột.
Bây giờ chỗ nền móng đã dựng dàn giáo, xây tường, đào hầm, đặt xong đường dẫn lửa trong phòng, cột chắc tấm phên bằng cây cao lương, chỉ đợi đến ngày tốt là dựng xà, Chu Minh Dũ và Mạc Như cũng không cần lúc nào cũng bận việc ở đó.
Trước một ngày bọn họ đã rửa sạch và phơi khô lúa mì rồi, hôm nay có thể đem đi xay.
Thời này cũng không có máy điện để xay, đều là dùng cối xay và cối đá để nghiền bột.
Theo thói quen của người trong thôn, nếu tách vỏ hoặc xay nhỏ đều bỏ lên cối, nếu muốn xay bột mịn và xay tương đều bỏ lên cối, bởi vì trên dưới hai phần của cối xay có rãnh mài, xay nhuyễn hơn.
Thôn nhà họ Chu có hai phòng xay, một phòng ở góc tây nam là đội một đội hai dùng chung, một cái ở góc đông bắc là đội ba đội bốn dùng chung. Ngoài cái này ra, còn có mấy nhà có cối đá, cối đá đều ở trong nhà dân. Cối đá nhỏ bình thường đều là thứ vốn có của nông dân, cối đá lớn thì lấy từ nhà họ Trần ra, bây giờ được đặt ở nhà Trần Ái Nguyệt để cả thôn dùng chung. Để cối xay ở nhà ai cũng không phải vì tay nghề tốt mà là dựa vào quan hệ mới giành được, bởi vì đặt cối xay một ngày có năm điểm công tác.
Nếu không phải Trương Căn Phát làm đại đội trưởng, cho đi cửa sau làm chủ nhiệm hội phụ nữ thì làm sao đến lượt đặt ở nhà cô ta.
Chu Minh Dũ vác một túi lúa mì, xách giỏ tre lớn, Mạc Như cầm chổi và đồ hốt rác, hai người đến nhà Trần Ái Nguyệt xay bột.