Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 1063

Cập nhật lúc: 2024-08-29 08:36:59
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cạo nửa đầu ư?

Khuôn mặt xinh của Phó Trân hiện lên nét tàn ác, cây kéo trong tay nửa mở nửa khép, xoẹt xoẹt, cắt phăng mớ tóc mà Mạc Như đang túm lấy.

Mạc Như thấy kinh tởm, cô vội buông tay, một mớ tóc bay xuống.

Nhìn thấy một mớ tóc bồng bềnh mặt đất, Hà Mai gào thét như gặp ma: “Tóc của , tóc của .”

Mái tóc của cô cắt trụi để lộ một mảng da đầu lớn, trông khôi hài khiến nhiều nhịn .

Hà Mai chịu nổi nỗi nhục nhã , cô kêu la thảm thiết, ôm đầu chạy .

Lý Ngạn Phó Trân một lúc, đuổi theo Hà Mai mà rời .

Phó Trân xua tay với những khác: “Giải tán , ai việc nấy .”

Vốn dĩ tâm trạng cô cũng , nhưng lúc thấy Mạc Như và Chu Minh Dũ, mây mù trong lòng đột nhiên tan biến như thể thấy ánh sáng.

Không lý do tại , dù thì đây cũng chỉ là cảm giác.

Vân Mộng Hạ Vũ

kéo tay Mạc Như, vui mừng : “Sao hai đến đây?”

Mạc Như : “Chẳng lâu đến , mang đến tặng thịt gà giống mới cho ăn.”

Được sự giúp đỡ của các giáo viên và học sinh viện nghiên cứu khoa học, trại nuôi gà cho lứa gà thịt mới, nhiều yêu thích, một lứa mới xuất chuồng.

Phó Trân dắt bọn họ đến văn phòng của .

ở chung văn phòng với chủ nhiệm Thiền, Tùy và hai khác, gần đây chủ nhiệm Thiền Hà Mai và những khác cạo trọc đầu đánh. Mâu thuẫn hôm nay giữa Phó Trân và Hà Mai cũng là do Hà Mai đánh chủ nhiệm Thiền, Phó Trân chịu nên mỉa mai Hà Mai vài câu, kết quả là khiến cho Hà Mai tức giận, cô bắt đầu huy động khác đánh Phó Trân.

Mạc Như và Chu Minh Dũ theo Phó Trân văn phòng, lượt chào hỏi các bác sĩ khác, mấy năm nay họ cũng quen với những khác trong văn phòng, nhất là bác sĩ Thiền, năm đó là đầu tiên mua trứng gà của cô.

, Mạc Như đặc biệt quan tâm đến bà .

Lẽ chủ nhiệm Thiền sắp về hưu, nhưng hiện tại dồn ép thể về hưu đây. Vốn chút kiêu ngạo, hiện tại gặp chuyện bỗng chốc như già thêm mấy tuổi, mái tóc hoa râm, lưng gù, bà đó với vẻ mặt đờ đẫn.

Ân cần hỏi han vài câu, Phó Trân chào hai ngoài: “Nhà hàng quốc doanh chuyển bên ngoài , chúng ăn một bữa , nhất định thử món ruột heo ram mặn và bánh mì kẹp thịt lừa, ngon.”

Mạc Như lo lắng : “Còn đến giờ tan .” Cô cảm thấy trong lòng Phó Trân như lửa đốt, hành động như thể .

“Không , ca.” Phó Trân , nắm tay Mạc Như, so với còn khoa trương hơn.

“Không , đổi ca.” Phó Trân , choàng tay Mạc Như, tươi hơn đây.

Chu Minh Dũ và Mạc Như quan tâm đến chuyện của phó bí thư: “Phó Trân, phó bí thư , thể đón về chăm sóc ?”

Tuổi tác cũng lớn , phe giành quyền đánh đập, mắng chửi, những điều còn nhục nhã hơn so với giành quyền, phó bí thư chắc thể chịu đựng .

Nghĩ đến những cống hiến to lớn, ba năm chống cực hữu đều bình an vô sự, lúc đột nhiên trở thành đối tượng đánh, tâm lý và thể diện đều gặp trở ngại.

Phó Trân : “Mọi yên tâm, ba yếu đuối như thế . Nếu ông bản lĩnh thì năm đó đánh quân xâm lược, đánh ngụy quân g.i.ế.c c.h.ế.t từ lâu .”

Nói là như thế, nhưng giờ luôn là ở địa vị cao hiện tại khác kéo xuống nhục các kiểu, hầu hết đều thể chịu đựng .

Chu Minh Dũ : “Ngày mai và Mạc Như chạy đến thôn một chuyến, phối hợp với Khâu Lỗi.”

Phó Trân : “Vậy cảm ơn hai nhiều, vẫn là hai , từng nhận ân huệ gì của phó bí thư nhưng vẫn giúp ông .”

Cả đời phó bí thư từng cứu nhiều , tiếp tế cứu trợ nhiều , nhưng mấy dám xông lên lúc .

Mạc Như an ủi cô : “Cô đừng lo, phó bí thư sẽ .”

Phó Trân phục, trong lòng còn oán hận, nhưng cũng biểu lộ ngoài, nên nhiều hơn so với , nụ xinh kèm theo một sự mỉa mai cay độc.

Tuy nhiên, nụ của Phó Trân , cô tươi sáng và hấp dẫn hơn , phát huy một trăm phần trăm khí chất vốn quyến rũ của cô .

Về vấn đề hôm nay, Chu Minh Dũ sớm đoán .

Anh tính cách thận trọng, mấy năm cũng suy nghĩ đến chuyện Phó Trân sẽ khác đỏ mắt, Phó Trân thích sách nước ngoài, thích ăn mặc , nhiều tán thưởng nhưng cũng ít ganh tị. Vì , từ sáng sớm bảo Mạc Như bắt đầu tác động biến đổi ngầm đến Phó Trân.

Mặc dù Mạc Như thận trọng và chu bằng Chu Minh Dũ, nhưng cô lực tương tác tự nhiên, cô sức ảnh hưởng lớn đến Phó Trân, thậm chỉ Phó Trân cũng ý thức đến.

Chẳng hạn Phó Trân thích trang điểm, cô cố tình rằng những mỹ phẩm đó chứa chì và các kim loại nặng khác, thể trúng độc và hư da, cô còn một sản phẩm chăm sóc da tự nhiên và son môi cho Phó Trân.

Trong đó bột từ hạt của hoa lài tím, son môi từ hoa hồng, cây bóng nước... Sau khi xong, cô với Phó Trân rằng nó theo công thức học từ Hồng Lâu Mộng, thành phẩm cô cũng đưa cho Phó Trân khiến cô cảm động rằng sẽ mua hàng nhập khẩu nữa. Cô còn cùng Mạc Như son, xà phòng thủ công và dầu bôi tóc… còn hẹn tinh dầu cùng với .

Phó Trân làn da trắng, lông mày đậm môi đỏ, nhất là cần trang điểm, những sản phẩm dưỡng da tự nhiên Mạc Như tặng là đủ dùng , nhất là còn cho thêm nhựa cây trong gian, hiệu quả .

Không hàng cao cấp nào cửa hàng bách hóa tỉnh lị mua về mà cần phiếu, cũng đến mức khác thấy ganh tỵ.

Áo quần thì dễ , Mạc Như tự may may quân phục xanh, quân phục Lê-nin, quân phục nhân dân cho Phó Trân, tuy là chất liệu vải thường nhưng luôn một hai điểm.

Phó Trân cũng là coi trọng tình cảm, cho dù đây thích mặc nhưng vì là Mạc Như tặng, Mạc Như liên tục may nhiều quần áo mới cho cô , cô cảm kích áy náy nên cũng bắt đầu mặc chúng.

Sách thì càng vấn đề, những cuốn sách cấm trong nhà Phó Trân và Khâu Vân, Mạc Như cơ bản đều kiếm cớ giấu , cho nên khi những học sinh xông thì chẳng thấy gì ngoài những cuốn sách trích dẫn và những cuốn sách thời đại mới.

Có thể , với sự giúp đỡ bí mật của Mạc Như và Chu Minh Dũ, Phó Trân vấn đề gì, chỉ cần cô những lời phản động. Đây cũng là lý do tại Hà Mai trừng phạt cô , nhưng bằng chứng thuyết phục, nên chỉ thể đến những chuyện như đồ trang điểm và quần áo nhập khẩu của Phó Trân trong những năm .

Đối với những điều , Phó Trân gì nhưng cô cảm nhận , thậm chí cô còn nghĩ rằng Mạc Như và Chu Minh Dũ những điều mà khác .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-1063.html.]

Nếu thì tại Mạc Như đối xử với cô như thế?

Điều hợp với tính cách của Mạc Như, trong lòng cô , Mạc Như là một chu đáo và hiểu chuyện, tuyệt đối sẽ tùy tiện gây phiền phức cho khác. trong hai năm qua, mượn sách, cho mua đồ trang điểm, tặng cho đồ dưỡng da và áo quần, mâu thuẫn với tính cách của Mạc Như đây.

Phó Trân hỏi cũng với ai, chỉ là những lúc một sẽ nghĩ ngợi mà thôi.

xem Mạc Như như tri kỷ, cho rằng bản sẽ bao giờ đánh giá sai ai, hiện tại cho thấy, cô thực sự lầm .

thấy rằng điều còn đáng vui mừng hơn bất cứ điều gì.

: “ lo, chuẩn lắm. , cho dù bọn họ ầm ĩ đến , chẳng lẽ đơn vị cơ quan chỉ để trang trí thôi ? Nếu đơn vị cơ quan thì chẳng sẽ hỗn loạn ? Quân đội đóng giữ, nhưng bọn họ kinh nghiệm quản lý địa phương thì cũng quản . Còn đám châu chấu chỉ nhảy lung tung thôi, bảo bọn họ chút chuyện nghiêm chỉnh bọn họ . Vậy nên bọn họ vẫn dựa các nhân viên cơ quan đây để công việc của .”

đúng.

dù là như thế, cho dù dựa bọn họ quản lý địa phương thì vẫn sẽ việc đánh.

Điều cũng khiến thấy nhục.

Chẳng hạn như trưởng ban Khâu.

Sau khi huyện ủy chiếm, chính quyền huyện tê liệt, ủy ban cách mạng huyện mới thành lập. Bí thư và huyện trưởng ban đầu cách chức, nhưng công nhân các bộ phận vẫn tiếp tục thực hiện chức trách của .

Trưởng ban Khâu là thuộc cục nông nghiệp nên đương nhiên quản lý cái đống lộn xộn .

cách mạng cũng ăn, cho dù là cách mạng thì cũng thu thuế nông nghiệp và thu mua lương thực, còn dựa những công nhân , nhưng đấu tranh vẫn là điều thể tránh khỏi.

Người cấp bậc như phó bí thư và trưởng ban Khâu Chu Minh Dũ và Mạc Như thể chi phối , nhưng bọn họ thể đưa lời đề nghị cho ủy ban cách mạng, để trưởng ban Khâu chuyên tâm công việc, đừng để khác chụp mũ căn cứ.

Ảnh hưởng công việc, lương thực cung ứng của huyện lị dựa bộ phận của bọn họ.

Còn về Phó Trân, ý của Mạc Như là mong cô tạm về quê tránh đầu sóng ngọn giờ, chờ đến khi huyện lị định, một thời gian nữa cũng muộn.

“Phó Trân, hiện tại đại đội chúng ngày càng bận rộn, xem đến khám bệnh ngày càng nhiều. Bác Hà tuổi cao , bác sĩ mới thì kỹ năng nên mời cô đến đào tạo cho chúng . Cô thấy thế nào? Chúng mời cô đến ở một thời gian, cô hân hạnh đến ?” Cô đùa.

“Hai mời, tất nhiên .” Phó Trân gật đầu: “ đến xin ủy ban cách mạng.”

Chu Minh Dũ : “Để thảo luận với bệnh viện, nếu nào thì chúng cũng hoan nghênh.”

Phó Trân : “Vậy hỏi chủ nhiệm Thiền, xem bà .”

Trong khoa phụ sản, chủ nhiệm Thiền đánh thảm, bởi vì chủ nhiệm Thiền vốn là một nhà tư bản nhỏ, nhưng nghiệp vụ uyên thâm, ai thể thế, nên bà nghỉ hưu.

Mạc Như nhắc đến Khâu Hằng và con của gia đình hai họ Phó.

Phó Trân : “ thể dẫn Lượng Lượng , nhưng nhà hai của thì bỏ . Chị dâu hai tự chủ ý.”

Mạc Như hỏi thêm gì nữa.

Sau khi ăn ở nhà hàng quốc doanh, Chu Minh Dũ thương lượng với ủy ban cách mạng bệnh viện, rằng cần bệnh viện ủng hộ cho đại đội của , hy vọng thể chọn một vài bác sĩ về nông thôn.

Vào thời điểm , việc lên núi và về nông thôn nóng trở , nhiều điều xuống cơ sở rèn luyện.

Thực từ năm 1956, bắt đầu lên núi và về nông thôn, nhưng lúc đó đều là thanh niên trí thức chủ động yêu cầu, họ thường đến các nông trường lớn và các quân đoản ở đông bắc, tây bắc và tây nam để khai khẩn đất hoang. Khi “ tự nguyện” đưa về nông thôn năm 1968, một ít biên cương, còn phần lớn tham gia đội sản xuất, việc kiếm điểm công tác.

Phó Trân bọn họ về nông thôn khác với học sinh về nông thôn.

Các học sinh vốn thể đại học công xưởng để tìm việc , nhưng hầu hết hiện tại chỉ thể về nông thôn để tham gia đội sản xuất, điều đó nghĩa là tương lai mịt mù.

Còn bản Phó Trân là bác sĩ của bệnh viện huyện, về nông thôn là để hỗ trợ nông nghiệp, công tác ở đơn vị ban đầu vẫn giữ , lương đương nhiên cũng sẽ giữ .

Chu Minh Dũ đến bệnh viện lấy chỉ thị, đại đội bọn họ thể xin ba bác sĩ và y tá hỗ trợ nông nghiệp, giới hạn nam nữ.

Phó Trân từng hỏi chủ nhiệm Thiền, chủ nhiệm Thiền , bởi vì bỏ ông nhà, nhưng bà giới thiệu hai khác.

Hai y thuật cao minh, kinh nghiệm lâm sàng phong phú, vì xuất chút vấn đề nên khác tóm lấy buông, cảnh ngộ còn thảm hơn chủ nhiệm Thiền nhiều.

Phó Trân điền tên , đợi khi đại đội Tiên Phong đến Đông Quan thì sẽ đón bọn họ đến.

Thấy Phó Trân việc gì nữa, Chu Minh Dũ và Mạc Như đến văn phòng huyện tìm trưởng ban Khâu.

Trưởng ban Khâu cũng chẳng gì, bởi vì ông bụng, Khâu Lỗi thì chút thế lực trong nội bộ phái tạo phản nên vẫn cạo đầu, ngoại trừ việc thường xuyên gọi lên giải thích vấn đề và nhận sai.

Những bụng mời ông phê bình, còn liên tục xin , thực sự là nhiệm vụ nên mới mời ông phê bình.

Khi khác trong cuộc họp để phê bình, còn mời ông xuống uống nước nghỉ ngơi, đến lượt ông lên bục, vẻ buồn , nhưng điều đó cũng cho thấy ông lòng .

Những khác phê bình nhận đãi ngộ như , đó là một sự tàn nhẫn như gió thu cuốn hết lá vàng.

“Mọi đừng lo cho , , khỏe.” Trưởng ban Khâu tinh thần , chỉ là lo lắng cho cháu của thôi.

Biết Phó Trân sẽ đưa Lượng Lượng về quê sống một thời gian, trưởng ban Khâu liên tục : “Cảm ơn, cảm ơn.”

Chu Minh Dũ: “Ông khách sáo như thế sẽ khiến chúng thấy áy náy.”

“Đó là vì coi ngoài. Ha ha. Tuổi trẻ đầy triển vọng, đại đội các giỏi quá, chăm chỉ việc.” Trưởng ban Khâu cũng quen bọn họ mấy năm , khác nhưng ông thì rõ, đại đội Tiên Phong sự đổi như hôm nay chắc chắn là nhờ công lao của hai vợ chồng.

Trước khi hai lọt tầm mắt của ông , ông để ý đến đại đội Tiên Phong giữa bao nhiêu đại đội trong huyện, cũng ấn tượng gì cả.

Hiện tại cả huyện, thậm chí là cả tỉnh ủy, chỉ sợ ai là đến đại đội Tiên Phong.

Loading...