Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 516: Hoàn

Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:27:54
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi thời tiết ấm lên, Đại An Đế cho ở ngoài cung xây phủ công chúa, còn tổ chức hôn lễ cho Trường Ninh và Tống Hoài.

Cha nương thành , Nguyên Bảo đều vui đến phát điên .

Trước đây nó cha nương yêu thương, chỉ hâm mộ khác, hiện giờ thì chính nó cũng cha nương , nên liền bắt đầu khoe khoang.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ Tết lâu liền trở về Bắc Dương, nên chỉ còn ba Sở gia ở kinh thành học.

Thấy cha nương bọn họ đều , khi Nguyên Bảo đến chơi, nó còn vì bọn họ thở dài an ủi.

"Chu Chu ca ca, Niên Niên ca ca, Mộc Mộc ca ca, các cũng đừng quá buồn, giống như Nguyên Bảo nha, đây Nguyên Bảo cũng cha nương, nhưng hiện tại, mỗi ngày cha nương đều ở bên cạnh Nguyên Bảo!"

Nó vỗ vỗ cánh tay bọn họ,"Các cũng đừng quá đau lòng, cũng đừng quá hâm mộ Nguyên Bảo nha. Sau cha nương các cũng sẽ trở về mà."

Sở Cẩm Niên nghiến răng,"Nguyên Bảo, cảm giác đ.á.n.h ."

"Ực-" Nguyên Bảo bỗng nhiên cảm thấy kẹo sữa trong miệng chẳng còn ngọt chút nào."Tại... tại nha?"

"Vì ghét tất cả những quỷ khoe khoang đời !"

Nguyên Bảo chớp mắt,"... nhưng mà Nguyên Bảo khoe khoang ..."

"Đệ còn dám ?!"

Thấy sắp đánh, nó vội vàng dậy,"Huynh đ.á.n.h Nguyên Bảo! Không đ.á.n.h nha!"

"Nguyên Bảo cha nương đó!"

"Cha nương lợi hại lắm nha! Bọn họ sẽ giúp Nguyên Bảo đ.á.n.h , nếu ai bắt nạt Nguyên Bảo, đó liền xong đời luôn đấy!"

"Cha Nguyên Bảo là tướng quân! Lợi hại lắm đó!"

Lần , chỉ Sở Cẩm Niên mà ngay cả Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng dậy.

Bọn họ siết chặt nắm đấm, vặn cổ tay một chút.

Sở Cẩm Chu: "Nguyên Bảo, hôm nay đ.á.n.h một trận, ngủ !"

Mộc Mộc: "Ta cũng ! Chỉ mới cha nương ? Quỷ khoe khoang! Đệ xong đời !"

Thấy tình hình , Nguyên Bảo vội vàng nhấc chân chạy như điên.

"A a a!!! Các ca ca đ.á.n.h Nguyên Bảo!"

TBC

"Cứu mạng!"

"Cha! Nương! Cứu Nguyên Bảo với! Cấp bách lắm !"

Nhìn Nguyên Bảo đuổi đ.á.n.h chạy trối c.h.ế.t, tiểu thái t.ử bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Tiểu gia hỏa sớm muộn gì cũng đánh, suốt ngày khoe khoang mặt bọn họ, như thể khác cha nương .

Cuối cùng, Nguyên Bảo cũng cha nương giúp đỡ, vì họ đang bận rộn chuẩn hôn lễ, tạm thời thời gian để ý đến nó.

Thế là Nguyên Bảo ba Sở gia bắt , đ.á.n.h m.ô.n.g một trận, lúc ba mới miễn cưỡng nguôi giận.

Bị đ.á.n.h xong, tiểu gia hỏa cơ hội nũng, ôm lấy m.ô.n.g nhỏ, khập khiễng đến mặt cha nương.

"Cha... nương... hu hu... Nguyên Bảo các ca ca đánh, m.ô.n.g Nguyên Bảo đau quá... hu hu..."

Tống Hoài và Trường Ninh , đều chút bất đắc dĩ.

Đôi mắt Trường Ninh khói xông nên mới thấy, nhưng nhỏ vài ngày nước linh tuyền thì khỏi. Còn vết thương mặt Tống Hoài quá nghiêm trọng, hiện giờ vẫn đắp t.h.u.ố.c mỗi ngày, nhưng vết sẹo mờ nhiều.

Nhìn tiểu gia hỏa nghịch ngợm nhà , Trường Ninh nên gì, rõ ràng một chút nước mắt cũng .

"Mông nhỏ đ.á.n.h ?"

"Ừ ừ!" Nguyên Bảo gật đầu lia lịa,"Rất đau đau!"

Nó vội vàng kéo quần xuống,"Nương... Cha... ! Mông Nguyên Bảo đỏ hết !"

Hai thoáng qua, rõ ràng trắng bóng! Chẳng vết đỏ nào cả, tiểu gia hỏa trợn mắt dối.

Tống Hoài ôm tiểu gia hỏa lên, hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ của nó,"Nguyên Bảo của chúng chịu khổ , cha đau lòng c.h.ế.t."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu gia hỏa lập tức lộ nụ sáng lạn,"Nguyên Bảo kiên cường, đau cũng sợ!"

"Ngoan lắm! Cha thích con nhất."

Nói xong, Tống Hoài về phía Trường Ninh, nháy mắt với nàng. Trường Ninh mỉm , phụ họa : " , bảo bảo của chúng thật đáng thương! Nương cũng đau lòng!"

Hai trong lòng tiểu gia hỏa đang nghĩ gì, nên đương nhiên nguyện ý dỗ dành nó.

Nguyên Bảo vui vẻ hôn cha một cái, hôn nương một cái.

Ba Sở gia và tiểu thái t.ử nó vui vẻ như , cho dù ghét bỏ nhưng trong lòng cũng vui...

Lại một năm nữa trôi qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-516-hoan.html.]

Bá tánh Đại An đều trồng khoai tây, khoai tây mùa giúp các bá tánh đều thể ăn no, đón một cái Tết thật .

Mùa đông đến, khi ăn Tết, ba tiểu gia hỏa Sở gia ngóng trông Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đến đón Tết cùng bọn chúng.

năm nay giống năm .

Người đến nhiều, hai nhà Trương và Lý cũng đến, Thạch Đầu, Ngưu Ngưu cũng theo cha nương lên kinh thành, để gặp các bằng hữu, để mở mang tầm mắt.

Sở Cẩm Chu và hai sớm nhận tin, sáng sớm liền ăn mặc kín mít, tròn vo như quả cầu, chờ ở cửa nhà.

Cuối cùng, mấy chiếc xe ngựa cũng dừng cửa sân.

"Cữu cữu!"

Tiểu Bảo là đầu tiên nhảy xuống xe ngựa.

"Chu Chu! Niên Niên! Mộc Mộc!"

Thạch Đầu và Ngưu Ngưu cũng theo sát đó.

Rất nhanh, một đám trẻ con ôm thành một đoàn.

Khi lớn cũng lượt xuống xe, ba tiểu gia hỏa liền chạy đến,"Cha!"

"Nương! Gia gia nãi nãi!"

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ xoa đầu bọn chúng.

"Ngoan."

Nhìn thấy vẫn còn một chiếc xe ngựa phía , ba tiểu gia hỏa tò mò nghiêng đầu quan sát.

"Xe ngựa phía là ai nha?"

Bọn chúng vội vàng chạy tới.

Vừa đến gần, liền thấy một bóng dáng màu lam.

Ngay đó, rèm xe vén lên.

"Cửu tẩu tẩu?!"

Mấy tiểu gia hỏa đều sửng sốt! Không ai cho bọn chúng Cửu tẩu tẩu cũng đến!

Lam Nguyệt mỉm bọn chúng,"Ai nha, lớn hơn , còn cao hơn nữa."

"Cửu tẩu tẩu! Mau xuống đây!"

Sở Cẩm Niên kéo tay nàng định kéo xuống, nhưng động tác của Lam Nguyệt cẩn thận.

Sở Cẩm Niên nghi hoặc.

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc phát hiện thích hợp.

Sở Cẩm Chu: "Cửu... Cửu tẩu tẩu... bụng tẩu... bụng... lớn..."

Sở Cẩm Niên ngây .

Mộc Mộc: "Cửu tẩu tẩu... mang... mang thai?!"

"Ừ, đúng ." Lam Nguyệt mới xong, từ phía nàng một cánh tay vòng qua, dịu dàng ôm lấy eo nàng.

Ngay đó, một gương mặt tuấn tú quen thuộc hiện .

Ba tiểu gia hỏa trừng lớn hai mắt.

"Cửu ca ca?!"

"Cửu ca ca?!"

Trên gương mặt Tần Cửu An lộ nụ nồng đậm,"Lâu gặp."

Ba tiểu gia hỏa rưng rưng nước mắt ,"Cửu ca ca..."

Tần Cửu An dìu Lam Nguyệt xuống xe, ba tiểu gia hỏa lập tức nhào tới ôm .

"Cửu ca ca... hu hu... khỏe ... thật quá!"

"Cửu ca ca! Hu hu hu..."

Tần Cửu An dùng cánh tay còn xoa đầu bọn chúng,"Ngoan."

Hắn nghiêng đầu Lam Nguyệt, ánh mắt tràn đầy lưu luyến nhu tình.

Lam Nguyệt cũng đỏ mắt.

Thẩm Chỉ bọn họ, những xung quanh, trong lòng tràn ngập sự ấm áp. Mọi đều , mà , bọn họ cũng sẽ ngày càng càng hơn.

 

HOÀN

Loading...