Khương Bảo Châu là tiếng mưa bùm bùm đánh thức, nàng mở mí mắt nặng trĩu , phát giác đặt trong một hang động đá.
Trong hang động đá lót cỏ khô, bên trong quá ẩm ướt, cách nàng xa là một đống lửa, quần áo của nàng đang đặt đống lửa hong khô.
Khương Bảo Châu cảm thấy chút lạnh, nàng cúi đầu, chợt phát hiện ăn mặc khá mát mẻ.
Chờ một chút, rốt cuộc khi hôn mê xảy chuyện gì?
Khương Bảo Châu cử động , cẩn thận nhớ . Nàng rơi dòng nước chảy xiết, chuẩn theo dòng nước đuổi theo bè trúc, nhưng Thẩm Hoài Dung "cứu", vì thế đau khổ mà lăn lộn, sóng lớn đánh ngất xỉu, khi hôn mê, nàng thấy cách giữa và bờ sông cũng xa. Khương Bảo Châu vuốt ve bả vai, gần đống lửa hơn, quần áo của nàng hong khô một nửa , nàng đang do dự nên lấy để khoác lên .
"Quần áo khô, ngươi mặc sẽ chỉ khí lạnh xâm nhập phong hàn."
Ở cửa hang động đá, Thẩm Hoài Dung mắt mũi, mũi tim, cực kỳ quân tử mà chuyển ánh mắt nơi khác, một lúc lâu mới : "Lần chuyện quá bất ngờ, Khương tiểu thư, Thẩm mỗ thất lễ"
"Cảm ơn ân cứu mạng của Thẩm đại nhân.”
Khương Bảo Châu dối vài câu tâng bốc Thẩm Hoài Dung một chút, cái gì mà xả vì nghĩa, màng sống chết, đạo đức , nhưng lời đến bên miệng nên lời, rõ ràng thể cần như !
"Thẩm đại nhân, nếu mặc quần áo ướt sẽ khí lạnh sẽ xâm nhập cơ thể, vì ngài cởi quần áo?"
Khương Bảo Châu chớp chớp đôi mắt, trong bất tri bất giác, nàng Thẩm Hoài Dung tay lộ cánh tay, lộ chân, còn Thẩm Hoài Dung che kín mít, như giống như nàng thiệt .
Nữ tử Đại Tề chú ý danh tiết, nàng rơi dòng sông Thẩm đại nhân cứu, nếu ở kinh thành thì nàng chỉ thể ăn vạ Thẩm Hoài Dung, nếu sẽ khó gả ngoài.
"Việc ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-86.html.]
Thẩm Hoài Dung rũ mắt, bình tĩnh đưa lời hứa hẹn: "Khương tiểu thư yên tâm, Thẩm mỗ bằng lòng chịu trách nhiệm."
Quần áo là cởi, trai đơn gái chiếc ở chung một mái hiên, đêm nay chắc chắn sẽ qua đêm ở đây, cho dù Khương Bảo Châu còn cập kê, nhưng nếu lan truyền ngoài sẽ dễ .
"Hả?"
Khương Bảo Châu chút mê man, trong lúc nhất thời gì, dựa theo thoại bản thì nên là nàng mang ơn đội nghĩa với Thẩm Hoài Dung, hứa hẹn trâu ngựa, hoặc là lấy báo đáp. Hiện tại nàng là nữ nhi tội thần, Thẩm Hoài Dung là trọng thần của Đại Tề, xét về phận thì nàng trèo cao.
"Nếu thấy thì cũng cần gấp gáp mặc quần áo, chỉ nửa canh giờ nữa là quần áo sẽ khô ráo."
Thẩm Hoài Dung cũng bất đắc dĩ, Khương Bảo Châu rơi xuống nước mà vẫn còn sống c.h.ế.t nắm c.h.ặ.t t.a.y nải chịu buông tay, cho dù cuối cùng gặp sóng lớn thì cũng vẫn chịu buông tay.
Đồ vật trong tay nải nhiều lắm, chỉ một ít muối ăn, ớt cay và gừng tươi, đường đỏ bao bọc trong giấy dầu, còn hai bộ quần áo.
Đều mang hong khô thì tối nay Khương Bảo Châu sẽ quần áo đắp, qua đêm cũng đến mức quá lạnh.
"Thẩm đại nhân, nơi là nơi nào?"
Khương Bảo Châu lên xung quanh một vòng, hang động đá khô ráo thông gió, là một nơi lý tưởng để qua đêm, bên trong sạch sẽ, chắc là từng ăn uống ngủ nghỉ ở nơi , giống hang ổ của dã thú.
Sau khi bọn họ lên bờ thì nên hội hợp với chứ, vì tách ?
"Chúng lên bờ ở khu vực phía , mắt mưa quá lớn, tiện đường"
Thẩm Hoài Dung lấy nhánh cây , phác họa sơ đồ lên mặt đất giải thích cho Khương Bảo Châu, khu vực bọn họ đang ở nước xâm nhập một bộ phận, vị trí hiện tại của hai là ở giữa sườn núi.