Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 81
Cập nhật lúc: 2024-08-01 07:47:15
Lượt xem: 47
"Nương, con muốn tiểu nha đầu này làm ấm giường!"
Tên ngốc to con phía sau phụ nhân chảy nước dãi cười ra tiếng, lộ ra một bộ răng vàng khè, nhìn qua giống như một tên ngốc to xác, vẻ tươi cười kia cực kỳ đáng khinh.
Sau khi Khương Tu Võ nghe thấy vậy, đôi tay nắm lại, gân xanh trên thái dương nhảy lên, những kẻ nghèo hèn này lại dám đánh chủ ý lên tiểu muội hắn, nói ra những lời ghê tởm như vậy, Khương Tu Võ hắn liều mạng với bọn họ !
Còn không đợi Khương Tu Võ xuống tay trước thì tên ngốc to con đã dùng tốc độ rất nhanh mà đi đến, bắt lấy vạt áo trước của Khương Bảo Châu.
"Tiểu nha đầu đi theo ca ca đi, ca ca sẽ thương ngươi!"
Chỉ sờ đến quần áo, còn chưa chạm vào làn da, Đại Mao đã cảm nhận được trơn trượt, tiểu cô nương này còn đẹp hơn những cô nương chạy nạn kia, nếu mà lăn lên giường thì tư vị kia... Tuyệt không thể tả!
Tiểu nha đầu vừa trắng vừa mịn màng khiến người ta cảm thấy mới mẻ, Đại Mao nuốt nước miếng, ánh mắt làm càn để lộ ra khát vọng.
"Cút!"
Khương Bảo Châu cũng không phải là người dễ trêu chọc, chẳng qua bị cha mẹ huynh trưởng đặt ở trong lòng bàn tay, rất nhiều chuyện nàng đều không cần tự mình giải quyết. Hiện giờ có một tên ngốc to xác lại dám buông lời xỉ nhục nàng, nàng không phải cái loại người chỉ biết khóc lóc tránh né kêu lên "không được".
Xì một tiếng, d.a.o gấp trong tay Khương Bảo Châu trực tiếp cắm vào cánh tay của tên ngốc to con, lập tức khiến cho m.á.u chảy như suối.
"A a!"
Tên ngốc đáng khinh được gọi là Đại Mao không nghĩ tới Khương Bảo Châu sẽ trực tiếp ra tay tàn nhẫn như vậy, lập tức kêu gào lên, nhanh chóng tránh né vào trong lòng n.g.ự.c mẹ hắn ta.
"Tiểu tiện nhân, ngươi dám làm thương nhi tử ta, ta lột da của ngươi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-81.html.]
Phụ nhân thấy thế, trên mặt dữ tợn hơn, bà ta đưa tiểu nhi tử đang ôm trong n.g.ự.c người cho bên cạnh, xách theo đại đao bước nhanh tới chỗ Khương Bảo Châu.
Lần này, bà ta không định giữ lại người sống, mà là ra tay tàn nhẫn.
"Các ngươi rốt cuộc là người phương nào?"
Khương Đại cùng Khương ma ma sớm đã ngăn cản ở trước mặt tiểu thư nhà mình, những nạn dân đó đều có kế hoạch, xuống tay quả quyết tàn nhẫn, vốn dĩ không phải nạn dân bình thường.
"Tiểu thư, có lão nô cùng Khương Đại chống đỡ, ngài nhanh chóng đuổi theo đội ngũ phía trước đi!" Khương ma ma không tin chạy vào trong đội ngũ tướng sĩ rồi mà những lưu dân này còn dám xông lên trước, chỉ cần đuổi theo đại đội là sẽ an toàn.
"Không thích hợp, rất không thích hợp, tiểu muội chạy mau!"
Đột nhiên Khương Tu Võ hiểu rõ vài phần, những kẻ này đâu phải lưu dân, mà là sơn phỉ coi thường mạng người.
Sau khi liên tiếp mưa to, trên núi thường xuyên có đất lở, sơn phỉ chỉ phải rời khỏi hang ổ đi chạy nạn, bọn họ vô cùng hung ác, đến quân lương vận chuyển tới phương bắc cũng đều dám đánh cướp, là loại người đầu buộc ở trên lưng quần không sợ chết.
"Nhị ca, quan tâm bọn chúng có thân phận gì làm gì, đừng nghĩ rằng sẽ chiếm được lợi ích gì ở chỗ ta."
Thể lực của Khương Bảo Châu không phải đối thủ của sơn phỉ, vậy thì nàng cũng không sợ hãi. Nàng thề hôm nay ai dám làm cho nàng không thoải mái, nàng sẽ khiến cho đối phương không thể tự chăm sóc bản thân cả đời!
Dao gọt hoa quả không đủ dùng, Khương Bảo Châu lại móc ra một con d.a.o phay, nàng hơi mỉm cười với phụ nhân trước mặt, có chút hương vị ra oai.
Tới đây, xem ai ác hơn ai, Khương Bảo Châu nàng cũng không ức h.i.ế.p người khác, nhưng nếu bị mù mà chạy đến gây sự với nàng thì nàng cũng không phải là người dễ dàng nhận mệnh!
"Tiểu tiện nhân, lá gan của ngươi cũng không nhỏ nhỉ."
Phụ nhân hừ lạnh, bọn họ đi theo quan sai đã nhìn rõ, cũng chắc chắn các tướng sĩ sẽ không xen vào việc của người khác, nhưng tiểu nha đầu này không né tránh, hơn phân nửa là cố gắng gom góp dũng khí để chiến đấu mà không hiểu được thân phận của bọn họ.