Cha trêu chọc , Khương Bảo Châu giả vờ như thấy, nàng chỉ ăn mấy miếng cơm nhanh chóng xuống xe ngựa, bên trong xe một loại hương vị của cơm chó.
Cha đến tuổi mà vẫn gắn bó keo sơn, Khương Bảo Châu độc từ trong bụng thật sự hâm mộ.
Sau khi ăn cơm xong, còn thừa mấy bát thịt, khi Khương Bảo Châu hỏi ý kiến cha xong thì phái Khương Tu Võ chân chạy mang đến cho phụ tử Vệ gia ở phía .
Tuy Vệ Thượng Thư cùng cha nàng hợp, nhưng ngoài lâu như , đối phương cũng hề gây phiền toái gì cho nhà nàng, chỉ dựa việc thì coi như nhà Khương Bảo Châu nợ một phần ân tình của .
"Khương ma ma, còn nhiều thịt lợn rừng, xem cần ướp xong hun khói ?"
Khương Bảo Châu chỉ dựa gian để giữ tươi đồ, đối với việc bảo quản thịt thì kinh nghiệm gì nên đành giao cho Khương ma ma tới hỗ trợ.
"Bảo Châu, sáng mai ăn cái gì?"
Bạch Lạc Trần mới ăn xong chầu cơm thì bắt đầu nhớ thương bữa tiếp theo.
Nghe ở núi Khương Bảo Châu xả bảo vệ Thẩm hồ ly, Bạch Lạc Trần thật khuyên bảo tiểu nha đầu chú ý một chút, nếu tương lai nuốt bụng vẫn còn hiểu xảy chuyện gì.
"Lần đừng ngốc như , ngươi chạy tiên."
Bạch Lạc Trần uyển chuyển lý do thoái thác khác: "Lợn rừng cũng là bắt nạt kẻ yếu, nhất định sẽ chạy về chỗ ngươi đầu tiên"
Khương Bảo Châu như suy tư gì mà gật đầu, đúng , nếu nàng chạy tiên, thì cả con lợn rừng đều là của nàng, vốn dĩ cần phân , chẳng qua như cũng dễ lấy để dùng.
Khương Bảo Châu quét một vòng, thể bắt tráng đinh chỉ Bạch Lạc Trần chủ động bắt chuyện , vì thế xuất hiện một màn thiếu đồng gia của khách điểm Như Ý dùng nước ấm vặt lông gà.
"Ngày mai là trời sáng lên đường, lúc mới hầm gà thì sẽ kịp, cân nhắc đêm nay sẽ hầm luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-78.html.]
Dùng lửa nhỏ hầm một đêm, gà rừng cùng với nấm tùng đen, dùng canh tươi ngon nấu mì nước, ăn cơm sáng sẽ nóng hổi.
Khương Bảo Châu bận, nàng đang cắt miếng nấm tùng đen, chờ hầm xong canh gà thì còn bóc vỏ hồ đào và hạt dẻ dại.
"Khương tiểu thư, công tử gọi cô nương học tiếng man di."
Một ngày chỉ một canh giờ để học tập, vì thế Khương Bảo Châu quý trọng.
Thanh Y tới gọi , Khương Bảo Châu vội vàng lên : "Bên còn mười lăm phút nữa mới xong việc, thể để Thẩm đại nhân kiểm tra đại ca cùng nhị ca ?"
Hạt dẻ dại Khương Bảo Châu dùng d.a.o tách miệng, đang chuẩn rang hạt dẻ.
Vừa nàng nếm thử một hạt dẻ sống, ngọt nên cần thêm đường hạt dẻ gì cho thành vẽ rắn thêm chân, vốn dĩ hạt dẻ vô cùng ngon .
"Ta ở đó thì sẽ ai nhắc nhở cho đại ca cùng nhị ca , Thẩm đại nhân cần lo lắng việc gian lận."
Còn vấn đề vì thế mà Khương Tu Văn cùng Khương Tu Võ đánh bàn tay thì Khương Bảo Châu vô cùng chứng kiến, nàng nỗ lực như là vì cái gì, chính là vì hành hạ bọn họ!
Chờ thu dọn thứ xong xuôi xong, Khương Bảo Châu lều trại, thấy sắc mặt đại ca và nhị ca đều bình thường. Khương Tu Văn thì mặt đỏ tai hồng vô cùng hổ, mà Khương Tu Võ ở một bên rúc tay trong tay áo.
"Thẩm đại nhân, tới chậm."
Sau khi Khương Bảo Châu xuống thì lập tức nghiêm túc Thẩm Hoài Dung dạy học.
Một canh giờ trôi qua, ánh mắt Khương Tu Văn dại còn Khương Tu Võ thì hoài nghi nhân sinh, hai ghé một chỗ khe khẽ nhỏ.
Có lẽ cha sai, bọn họ đều bằng tiểu Khương Bảo Châu, tiểu chính là thiên tài!