Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 296
Cập nhật lúc: 2024-08-09 16:11:27
Lượt xem: 41
"Có, chắc chắn là có một chút."
Hai ca ca yêu thương nàng, nhưng chắc chắn cũng sẽ khó tránh khỏi phân tâm sau khi kết hôn.
Hình thức quan hệ người một nhà cũng sẽ thay đổi.
"Mặc dù ta sẽ bớt đi việc được huynh cưng chiều, nhưng ta còn có đại tẩu."
Khương Bảo Châu mỉm cười, nói lời khẳng định: "Đại tẩu sẽ đối xử tốt với ta."
Giả Minh Nguyệt không phải người có tâm tư nhỏ nhen, nàng cũng hiểu rõ lý lẽ, càng không phải là người gây rắc rối gia đình.
Khương Bảo Châu không chỉ có tẩu tử, mà còn có tỷ muội để tâm sự.
Tính ra như vậy cũng không thiệt thòi chút nào.
Khi dân số trong nhà càng nhiều hơn, tương lai nàng còn có tiểu cháu trai, tiểu chất nữ.
Cả nhà ở cùng nhau sẽ vô cùng náo nhiệt.
"Tất nhiên sẽ luôn có những xích mích nhỏ trong cuộc sống."
Không sợ có hiểu lầm, chỉ cần có cùng suy nghĩ vì mọi người trong nhà thì sẽ không có sai lầm gì lớn.
Tương lai, Khương Bảo Châu sẽ cố gắng kiếm tiền, chỉ cần cả nhà yêu thương lẫn nhau.
"Cái này cho muội."
Khương Tu Văn cảm động, hắn lấy một túi tiền ra.
"Đại ca, đây là có chuyện gì?"
Khương Bảo Châu vừa mở ra đã thấy bên trong có mấy tờ ngân phiếu một trăm lượng.
Nàng đoán, đây là số tiền mà Lạc Phách tú tài viết thoại bản kiếm được.
Trước đó, Khương Tu Văn đã nộp lên một số.
"Đại ca, ta không thể nhận cái này."
Khương Bảo Châu từ chối, nàng cũng không thiếu tiền.
Sau khi bị bắt cóc, nàng đã vơ vét được một chút từ trên người của mấy tay sai nhà họ Tạ.
Huống chi, nàng còn có khả năng kiếm tiền.
Nàng đã kêu gọi các thương nhân gia nhập, lại xuất bản thoại bản ( Tây Du Ký )), nó cũng giống như con gà đẻ trứng vàng vậy. "Đại ca biết muội có tiền."
Khương Tu Văn đưa túi tiền cho Khương Bảo Châu, nói: "Chút bạc này cũng không đáng bao nhiêu, muội nhận đi."
Sau khi kết hôn, số tiền hắn kiếm được không thể cho tiểu muội nữa mà phải đưa cho vợ của mình.
Tặng quà cho người nhà, hai vợ chồng cũng phải bàn bạc với nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-296.html.]
Đây giống như lần cuối cùng Khương Tu Văn cho nàng tiền, nên hắn không thể không có vài phần đa sầu đa cảm. "Đại ca, vậy ta sẽ nhận"
Khương Bảo Châu suy nghĩ, đại ca thích đọc sách, trên tay còn tiết kiệm được không ít tiền.
Nếu vậy cứ tạm thời để ở chỗ nàng, chờ đến khi cần dùng gấp thì nàng vẫn có thể đưa trở về cho huynh ấy.
Khương Tu Văn thấy tiểu muội nhận, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Ở trong quân doanh, cuộc sống hàng ngày của Khương Bảo Châu thật sự quá an nhàn.
Vì để bảo đảm sự an toàn cho Khương Bảo Châu, nên Thẩm Hoài Dung đã cử ra mấy chục người đến bảo vệ nàng.
Cho nên khi Khương Bảo Châu vào thành đi chợ, đã gây ra sự chú ý rất lớn, nàng còn bị người dân nghi ngờ là cướp, vì thế có vài người bán hàng rong nhìn thấy nàng đến đã bỏ chạy.
Khương gia mua nguyên liệu nấu ăn, chỉ chớp mắt đã đến ngày mồng một tháng hai âm lịch, là ngày hoàng đạo.
Trời còn chưa sáng, Khương Bảo Châu đã đến nhà họ Giả.
"Bảo Châu, muội đến rồi."
Tuy đã biết người nhà họ Khương dễ ở chung, nhưng Giả Minh Nguyệt làm tân nương vẫn lo lắng đến mức cả đêm không ngủ. "Vất vả cho muội rồi."
Trang điểm vốn là việc của hỉ nương, nhưng chỉ vì gương mặt vô cùng mẫn cảm của Giả Minh Nguyệt mà Khương Bảo Châu đã nhận lấy việc này.
"Tẩu là đại tẩu của ta, không vất vả."
Trong phòng, ánh nến sáng rực.
Khương Bảo Châu nói chuyện với hỉ nương, nàng hỏi rõ tập tục kết hôn ở biên thành.
Chính là phải trang điểm cho tân nương càng dày càng tốt.
Làn da phải trắng, môi phải đỏ, như vậy mới là vui mừng.
"Đại tẩu, tẩu cứ yên tâm đi."
Vì chuyện hôn nhân trong phủ nên Khương Bát Đấu cùng Nhị ca Khương Tu Võ đều đã từ nha môn trở về.
"Vụ án của tiểu thư nhà họ Tạ thế nào rồi?"
Chuyện ồn ào này khiến dư luận đều xôn xao, Giả Minh Nguyệt ở trong nhà cũng nghe thấy.
"Có mẹ kế thì sẽ có cha kế, Tạ tiểu thư có mệnh khổ"
Nghe nói, quan sai chạy đến ngoài thành bắt người, đưa Tạ phu nhân về nha môn để thẩm tra.
Không thể không nói, cha chồng của nàng thật sự rất chính nghĩa.
Giả Minh Nguyệt không hiểu sao lại có chút cảm động.
"Mẹ kể của Tạ tiểu thư ở khách điểm, đã sớm bị quan sai theo dõi."
Có Thanh Hạnh làm nhân chứng, Tiểu Tạ phu nhân có muốn tẩy trắng cũng không được.