Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 293
Cập nhật lúc: 2024-08-09 16:10:19
Lượt xem: 35
Tuy rằng Thanh Hạnh không đủ thông minh nhưng lại rất trung tâm. Quan trọng nhất chính là, hiểu tận gốc rễ.
Tương lai trong nhà sẽ mở cửa hàng, do vậy rất cần thêm nhân lực.
"Tiểu thư Bảo Châu, nô tỳ có thể hỏi nguyên nhân vì sao không?"
Thanh Hạnh không hiểu được.
Khi gia đình giàu có mua nô tỳ, kiêng kị nhất chính là nàng không quên được chủ cũ.
Cho dù giá mua có thấp thì cũng không được chọn.
Cơ bản Khương Bảo Châu không thèm để ý nói: "Vì sao phải quên?"
Tạ Hân Lan đối với Thanh Hạnh mà nói không đơn giản chỉ là quan hệ chủ tớ.
Vào lúc khó khăn nhất hai người vẫn luôn nương tựa lẫn nhau nên càng có rất nhiều tình cảm tỷ muội giữa hai người. "Cái ta nhìn trúng, chính là khả năng của cô."
Khương Bảo Châu nói thẳng ra, nàng yêu cầu hạ nhận có tài năng.
Nếu làm tốt thì chính là phụ tá đắc lực cho nàng.
"Hiện tại ngươi cũng không cần đưa ra quyết định."
Nhìn thấy Thanh Hạnh căng thẳng, Khương Bảo Châu xua tay.
Là chủ hay không, cũng là một quá trình lựa chọn hai chiều.
Nàng tuyệt đối sẽ không bắt ép.
Nghỉ ngơi một lúc, đến lúc trời chạng vạng.
Hoả đầu quân đã bắt đầu chuẩn bị cơm canh, trong gió lạnh mang theo một mùi hương.
"Tiểu thư, bữa tối ngài muốn ăn gì?"
Gà vịt thịt cá, nguyên liệu nấu ăn rất là phong phú.
"Ngươi xem làm thế nào hợp lý là được."
Khương Bảo Châu chuẩn bị một chiếc nồi nhỏ, ở trong phòng làm món trứng rán, vội vàng nấu một bữa nhỏ cho Thẩm Hoài Dung.
Vào đông lạnh, đa phần ở phương bắc đều hầm đồ ăn.
Hôm nay, món nàng nấu có chút không giống bình thường.
Kết thúc nghị sự, bên trong lều lớn, chỉ còn hai người Thẩm Hoài Dung và Vệ Định Phong ở lại.
"Tiểu Vệ đại nhân, ngươi còn có chuyện gì?"
Thẩm Hoài Dung buông chung trà, nhìn chằm chằm vào bên hông của Vệ Định Phong.
"Kẻ cướp!"
Vệ Định Phong thầm nghĩ không tốt, hắn ta quá chủ quan.
Trong quân có nghị sự khẩn cấp, hắn vừa ra khỏi nhà xí, chưa kịp giấu cá vàng đang treo ở bên hông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-293.html.]
Vệ Định Phong chỉ còn lại duy nhất một cái này, tuyệt đối không thể bị Thẩm Hoài Dung cướp lần nữa!
"Thẩm đại nhân, chắc hẳn là ngài biết rõ quân quy phải không?"
Trong quân không được mang theo nữ tử, nếu không sẽ xử trí theo quân pháp.
Hôm nay, Thẩm Hoài Dung mang theo Khương Bảo Châu vào trong quân doanh, không phải Khương Bảo Châu chỉ tặng đồ đơn giản như vậy.
Lúc trước, Vệ Định Phong nhằm một mắt mở một mắt, coi như không nhìn thấy.
Nhưng hắn ta không nghĩ tới, Thẩm Hoài Dung ỷ vào thân phận địa vị, lại làm càn như thế.
"Suy cho cùng ngài không quan tâm tới quân quy, hạ quan thật sự không biết được nên đưa ra lời giải thích như thế nào."
Huống hồ, đại doanh thành bắc cũng không phải nơi để nữ tử tới.
Vệ Định Phong chịu nguy hiểm đắc tội với người khác, chủ động đứng ra nói.
"Lời của Tiểu Vệ đại nhân thật đúng."
Quy củ trong quân như thế nào, không ai rõ bằng Thẩm Hoài Dung.
"Bản quan không phải mang nữ tử tới, mà là gia quyến."
Dựa vào chức quan của Thẩm Hoài Dung, dìu già dắt trẻ đến đại doanh thành bắc, chọn một cái sân để sắp xếp thì chắc cũng không quá phận đúng không?
Một câu nói của Thẩm Hoài Dung khiến Vệ Định Phong kinh ngạc.
Thẩm đại nhân thật không biết xấu hổ, trâu già gặm cỏ non.
"Gia quyến là có ý gì?"
Chẳng lẽ, Thẩm đại nhân nghiêm túc? Vệ Định Phong không tin.
Chung quy Khương Bát Đấu là tội thần, Thẩm Hoài Dung lại cưới con gái của tội thần, vậy thì cũng không kiếm được chỗ tốt nào.
"Ý ở mặt chữ."
Đến giờ cơm, Thẩm Hoài Dung nóng lòng muốn ăn cơm, lười phải nói chuyện với Vệ Định Phong.
"Chẳng lẽ nói..."
Vệ Định Phong đảo mắt, hắn ta đã hiểu.
Thẩm Hoài Dung là cầm thú, Vệ Định Phong cố ý xuyên tạc lời nói: "Vậy thì xin chúc mừng Thẩm đại nhân!"
"Thẩm đại nhân, ở đời thân tình là khó có được nhất đấy."
Vệ Định Phong rung đùi đắc ý, trong lòng nhịn cười nói: "Thẩm đại nhân có muội muội, giống như muội muội ruột, thật đáng mừng!"
Trực tiếp đóng đinh tâm tư cầm thú của Thẩm Hoài Dung, Vệ Định Phong đắc chí.
Giao thủ lâu như vậy, hắn ta vẫn luôn thảm bại, hiện tại cuối cùng cũng có thể có một ván hòa nhau.
Vệ Định Phong nói xong thì ngầm quan sát biểu tình của Thẩm Hoài Dung.
Hắn ta cho rằng Thẩm Hoài Dung sẽ tức giận, sẽ giải thích, vậy mà kết quả đều không có.