Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 212

Cập nhật lúc: 2024-08-06 01:39:47
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu mà đến cả nha môn cũng thể bắt hái hoa tặc , tất nhiên là tính toán kỹ càng đó mới hành động, cái loại đầu óc, nếu thì sớm bắt .

"Ta cho một cái bình xịt, còn giữ ?"

Khương Bảo Châu mang theo vài bình, cũng đủ vũ khí phòng .

"Thật đúng là còn."

Khương Tu Võ nhét trong miệng một cái bánh bao thịt, khi nhấm nháp nuốt xuống bụng, lúc mới : "Phá băng như khuân vác, mỗi ngày chỉ ăn cải trắng đậu hũ, hương vị gì. Nước ớt cay mà cho đều Chu Lương dùng để trộn mì ."

Khương Bảo Châu hít sâu, còn lời nào để trời, nàng ngay mà, nhị ca thật đáng tin cậy.

"Nhị ca, với ngoài là nước ớt cay dùng để gì đấy chứ?"

Nếu mà cái truyền ngoài thì cũng phòng hái hoa tặc.

"Bị Chu Lương phát hiện, hỏi , thuận miệng bịa chuyện nước ớt cay dùng để trộn mì."

Không nghĩ tới là Chu Lương thật sự lấy nước ớt cay của Khương Tu Võ.

"Tiểu , xin ."

Khương Tu Võ lấy , nhưng Chu Lương quan tâm nên bỏ mặt mũi đòi . "Không ."

Lọ nước ớt cay tác dụng thực tế, Khương Bảo Châu lo lắng dùng để trộn mì nữa, nàng cho Khương Tu Võ một cái bình phun nhỏ.

"Thứ quý giá đấy."

Khương Bảo Châu với Khương Tu Võ, trong bình phun chính là chất gây mê hỗn hợp.

Chỉ cần phun một chút là đối phương lập tức hôn mê.

Những sản phẩm hóa học , trong gian của Khương Bảo Châu chỉ còn ít, chúng còn dùng để gây tê khi thương nữa.

Cho dù chút nỡ, nhưng vì an nguy của Khương Tu Võ nên nàng thể cho.

Ai ngờ, Khương Tu Võ đổi sắc mặt, kéo cửa sổ xe , thấy bốn phía mới nhỏ giọng hỏi: "Tiểu , thứ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-212.html.]

"Cái ..."

, vì nàng ?

Đầu óc Khương Bảo Châu chợt hiện lên ánh sáng, coi như gì lạ mà : "Nhị ca, đây là Thẩm đại nhân cho ."

Chỉ một chút như , cho nên quý giá.

Vốn dĩ cho rằng thể dễ dàng lừa gạt Khương Tu Võ, nhưng mà chỉ thấy sắc mặt Khương Tu Võ càng thêm nghiêm trọng, giống như phát hiện một chuyện khó lường.

Thần dược khiến hôn mê , là hàng khan hiếm thị trường, nếu con đường đặc biệt thì vốn dĩ lấy .

Người bắt phần lớn đều là lòng mang ý , đây là thần khí mà hái hoa tặc chuẩn .

Chẳng những Thẩm đại nhân , mà còn cho tiểu nhà , cuối cùng thì mục đích là vì ?

Mặc kệ , đây là đồ của mấy bọn trộm cướp lưu manh, chỉ cần một lọ là cơ hội cướp trong sạch của một cô nương.

Không Thẩm đại nhân là kẻ háo sắc đấy chứ?

Đồ vật thì cứ lấy , còn thì đề phòng.

Nghĩ đến điều , Khương Tu Võ tận tình khuyên bảo: "Tiểu , Thẩm đại nhân là ân nhân của cả nhà , chúng thể trả nổi ."

Nếu như thế, về thể chiếm đồ của Thẩm đại nhân, nhất là nên tránh xa.

"Nhà phận tội thần, thể trèo cao ."

Khương Tu Võ lải nhải khuyên bảo, chỉ hy vọng tiểu lạc đường , ngàn vạn đừng hồ ly Thẩm Hoài Dung lừa.

"Nhị ca, cứ cầm là ."

Khương Tu Võ lải nhải, cứ như là Khương Tu Văn bám , Khương Bảo Châu đến đau cả đầu, tùy ý đáp cho lệ.

Đối với chuyện , Khương Bảo Châu hề phát hiện Thẩm đại nhân cao cao tại thượng cứ thế ngã xuống khỏi vị trí của thần mà trở thành kẻ c.h.ế.t .

"Bảo Châu, Bảo Châu!"

Đường cứu trợ, nhà mới phản ứng rằng còn dập đầu cảm ơn với ân nhân cứu mạng. Cha nương Bàn Nha là nhị ca của Khương Bảo Châu giúp đỡ, vì vội vàng đây tìm . "Trong nhà g.i.ế.c gà mổ vịt, còn cá kho, đều là đồ ăn ngon."

Loading...