Thẩm Hoài Dung là ân nhân cứu mạng của Khương Bảo Châu, thế mà nàng đối phương thích cái gì, cho nên Khương Bảo Châu chỉ cảm thấy quá sơ suất.
"Ta túi tiền cho Thẩm đại nhân để bày tỏ tấm lòng."
Khương Bảo Châu thấy vẻ mặt kinh ngạc của Thanh Y thì vội vàng giải thích một câu.
Một cái túi tiền trụi lủi thì khó coi, dù cũng chút gì đó khác biệt. Nếu như Thanh Y cho ý kiến, thì nàng sẽ gà con mổ thóc sở trường của .
Ít nhất, tặng cho trong Khương gia đôi tất gà con mổ thóc, cả nhà đều khen ngợi.
"Còn nữa, những gì chúng đừng báo với Thẩm đại nhân, tạo bất ngờ cho ngài "
Nếu Thanh Y thì sẽ còn bất ngờ nữa.
"Ngài đừng lo lắng về điều , đảm bảo sẽ giữ kín như bưng."
Thanh Y giơ một tay lên, trịnh trọng .
Về phần công tử nhà thích cái gì, thích Khương Bảo Châu tính ?
Nghĩ nghĩ , Thanh Y nảy ý .
"Khương tiểu thư, lời chúng riêng một chút, ngươi xong thì đừng cho là thật."
Không nam tử nào thích nữ tử xinh như hoa, công tử nhà cũng ngoại lệ. nếu túi tiền thì Thẩm Hoài Dung thích đơn giản.
Khương Bảo Châu đến quân doanh mấy thì công tử nhà sẽ cảm thấy vui mừng.
Thanh y rõ, chỉ xem Khương Bảo Châu thể tự hiểu bao nhiêu phần.
Tiễn Thanh Y , Khương Bảo Châu ở cửa thật lâu vẫn lấy tinh thần.
Nếu thích mỹ nhân, túi tiền còn thích kiểu đơn giản, chẳng lẽ đem mỹ nhân thêu trong túi tiền?
Khương Bảo Châu vỗ đùi, cũng chắc là như , bên trong chắc còn giấu ẩn tình.
Nếu mỹ nhân mặc quần áo...
Khương Bảo Châu gật đầu, nàng hiểu.
Nói , Thẩm đại nhân chính là nhàm chán nên thích lén lút thưởng thức.
"Hắt xì!"
Thanh Y rời khỏi Khương gia hắt xì một cái, sắp xếp mỹ nhân bên cạnh công tử chắc vấn đề gì chứ? Dù , Khương tiểu thư cũng là mỹ nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-193.html.]
Không vì , trong lòng Thanh Y chợt chút lo sợ.
Khi màn đêm buông xuống, bông tuyết nhỏ tung bay ở biên thành.
Dường như từ lúc bắt đầu mùa đông, biên thành luôn tuyết rơi.
Củi bỏ thêm trong lò, Khương Bảo Châu chỉ dẫn Khương Tu Võ hạt dưa ngũ vị, hai thỉnh thoảng với vài câu chuyện phiếm.
Việc buôn bán của hai ngày nay khiến cho Khương Tu Võ thêm động lực, cố gắng nỗ lực mỗi ngày để tiết kiệm nhiều tiền hơn khi tết đến, cũng như để cả nhà bọn họ một năm sung túc ở phương bắc.
Hai đồng tâm hợp lực, Khương Tu Võ cũng nhanh chóng bắt đầu.
"Ai ui, sống nỗi nữa!"
Quý đại nương ở bên cạnh kêu rên, ban đêm thì gào gọi bậy phiền đến khác.
Mà Quý đại nương luôn mắng chửi ở trong nhà, nên cho dù hàng xóm xung quanh đồng tình thì cũng thể gì.
Ban đêm, Khương gia ngủ say, nhà bên cạnh tiếng vang của chảo sắt rơi xuống đất.
Cho dù Khương Bảo Châu bịt kín tai cũng thể ngăn thanh âm chói tai .
Cái đại gia đình cực phẩm , đúng là thể để họ ở đây mà!
Nếu vì lo nhà và những hàng xóm xung quanh liên lụy, thì Khương Bảo Châu sớm châm lửa để Quý gia cháy sạch .
Ngày thứ hai, Khương Bảo Châu dậy thật sớm.
Nàng đến phòng bếp nấu nước , đó mới sân quét tuyết.
"Ngốc nha, ngươi đây?"
Lại Đầu, tôn tử của Quý đại nương nhà bên trái , thấy bốn phía ai liền chặn nha đầu ngốc ở trong ngõ nhỏ .
Nha đầu ngốc tầm mười mấy tuổi, còn nhỏ tuổi hơn so với Khương Bảo Châu.
Nhà cô bé ở cuối ngõ nhỏ, dường như lúc mấy tuổi sốt cao nhưng hạ nên ngốc.
"Mẹ của bệnh, mua bánh bao nóng hổi cho của ."
Lúc tiệm bánh bao chợ cũng mới mở cửa, ngốc nha cuống cuồng mua một cái.
Lại Đầu thấy , trong mắt lộ vẻ dâm tà, : "Vậy để ca ca cùng ngươi ."
"Được."
Nha đầu ngốc đơn thuần, nghĩ Lại Đầu cùng đường nên nhanh chóng đồng ý.