Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 192
Cập nhật lúc: 2024-08-05 15:14:15
Lượt xem: 45
Là người mới học tiếng Man, thư nhà của Khương Tu Văn không có trích dẫn những câu kinh điển gì mà được viết rất thẳng thắn.
Ở trong quân doanh, hắn sống rất phong phú, Thẩm Hoài Dung rất săn sóc hắn, điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là thức ăn không được ngon lắm.
Mỗi ngày sáng tối đều có hai bữa cơm tập thể, phần lớn là cải trắng luộc không có dầu mỡ, thỉnh thoảng còn cho thêm một miếng đậu hũ, không thể so sánh với thức ăn của Khương gia.
Ở trong doanh địa, Khương Tu Văn nghe nói tiểu muội Khương Bảo Châu đã làm ra hạt dưa ngũ vị, đặc biệt dặn dò đóng gói cho hắn một ít, chờ buổi tối lúc thắp đèn đọc đêm ăn.
"Khương đại nhân, công tử nhà ta nói đại công tử đã làm công văn ở đại doanh thành bắc, Khương gia không cần để ý tới lần gọi nhập ngũ này, ngài ấy cũng đã dặn dò xuống dưới rồi."
Ăn chực một bữa cơm, Thanh Y ăn đến mặt mày hớn hở. Hắn đến đây để đưa tin, nhưng vẫn không thể quên công việc của mình.
"Thay ta cảm ơn đại nhân nhà ngươi."
Ngoài miệng Khương Bát Đấu nói cảm ơn nhưng trong lòng lại có chút nghi ngờ.
Suốt chặng đường lưu đày từ kinh thành, Thẩm Hoài Dung đặc biệt săn sóc cả nhà ông, nhưng ông không nghĩ ra nhà mình có liên quan gì với Thẩm gia.
Ở sau lưng, Khương Bát Đấu thường đề cập đến vấn đề này với Văn Thị.
"Phu nhân, hoàng thượng đã tha thứ cho lão gia ta rồi."
Khương Bát Đấu có sự tự tin này, ông ở phía bắc chịu khổ một chút, chờ hoàng thượng nguôi giận thì sẽ gọi ông về kinh thành.
Làm sao Đại Tề có thể thiếu một trụ cột như ông được chứ?
"Lão gia, ngài đã nhận được tin tức sao?"
Văn Thị không nghĩ như vậy. Thật vất vả từ trên đoạn đầu đài đi xuống, sống sót sau tai nạn, Văn Thị không muốn làm nhất phẩm phu nhân nữa. Bà chỉ cần cả nhà ở bên nhau trải qua một cuộc sống bình yên là bà đã mãn nguyện rồi.
"Nhìn thái độ của Thẩm đại nhân đối với ta là biết"
Thẩm Hoài Dung chủ động tới nhà làm khách, cố ý đưa tin tức tốt, nhất định là có mưu đồ gì đó.
Khương Bát Đấu vắt óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra nhà mình có thể cho Thẩm Hoài Dung cái gì, đó nhất định là ý của hoàng thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-192.html.]
"Thẩm đại nhân biết bói toán, đoán chừng đã biết được kết quả này từ lâu."
Văn Thị thấy lão gia nhà mình hăng hái như thế, bà há miệng, nhưng cuối cùng vẫn không đành lòng đả kích ông.
Xưa nay, Thẩm Hoài Dung không sợ quyền quý, cung kính với Khương Bát Đấu, điều đó có nghĩa là gì, điều đó có nghĩa là hắn có chủ ý với nữ nhi Khương Bảo Châu của ông!
"Đúng vậy, chính là như vậy."
Khương Bát Đấu tự mình đa tình, tự cảm thấy tốt đẹp.
Sau khi ăn xong, Khương Bảo Châu không chỉ đóng gói hạt dưa ngũ vị mà còn có đậu phộng mới làm nàng chưa kịp bán. "Thanh Y, phần này là cho ngươi."
Khương Bảo Châu lấy ba cái rổ nhỏ, trên đó được phân biệt bằng những sợi chỉ thêu có màu sắc khác nhau.
Nàng đã chuẩn bị một cái túi bông, trong đó có bánh bao hấp, màn thầu và bánh bao cuộn trong nhà mới làm. Còn có bánh rán hành mà Khương Tu Văn thích ăn.
"Còn có phần của ta ư?"
Thanh Y được sủng ái mà lo sợ, tay nghề của Khương tiểu thư quá tốt. Trước đây ở cửa hàng điểm tâm của kinh thành, Thanh Y cũng chưa từng ăn qua bánh hạnh nhân tinh tế như thế.
Bánh hạnh nhân tan trong miệng, bên trong còn có hạnh nhân cắt nhỏ, rất thơm, ngọt nhưng không ngán.
"Mấy ngày nữa là sinh nhật của đại ca ta. Ta nghe Thẩm đại nhân nói, tạm thời quân doanh không có ngày nghỉ."
Quân quy không thể vi phạm, Khương Bảo Châu không cần mời Khương Tu Văn trở về, nàng muốn đưa chút gì đó để cải thiện thức ăn cho đại ca.
Đến lúc đó không thể thiếu mấy món điểm tâm nhỏ như bánh hạnh nhân và bánh đậu phộng.
"Khương tiểu thư, quy củ là chết, người là sống."
Thanh Y vỗ n.g.ự.c nói: "Chờ đến ngày đó, ngươi cứ đến đại doanh thành bắc tìm ta, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp Khương đại công tử."
Nhiều người thì mục tiêu lớn, nhưng nếu chỉ dẫn theo một người thì chắc là không thành vấn đề.
"Đa tạ!"
Khương Bảo Châu rất bất ngờ, lại hối lộ Thanh Y một gói kẹo: "Thanh Y, công tử nhà ngươi thích cái gì?"