Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 184

Cập nhật lúc: 2024-08-05 15:11:08
Lượt xem: 29

Hạt dưa ngũ vị hương đã được làm xong, Khương Tu Võ phụ trách đi bán, trước lạ sau quen, hắn cũng không còn luống cuống như ngày hôm qua.

Hơn nữa đối với chuyện buôn bán, nam tử ra bên ngoài sẽ tiện hơn, tốt hơn việc để một tiểu nha đầu như Khương Bảo Châu xuất đầu lộ diện.

"Bảo Châu, con làm nhiều hạt dưa ngũ vị hương như vậy quá mệt mỏi, chờ ăn xong thì con cứ ngủ thêm một lát đi." Tiểu nha đầu thức đêm sẽ không cao lên được, Văn Thị muốn nuôi dưỡng nữ nhi trong sự nuông chiều, ai ngờ lại làm Khương Bảo Châu phải chịu khổ cùng gia đình.

Đến nỗi chuyện của Tiền gia thì lại càng không cần lo lắng, đôi mắt của hàng xóm đều nhìn chằm chằm lão bà Quý gia kia, không tin bà ta còn dám làm ra chuyện xấu gì.

"Nương, vậy con đi vào nghỉ một lát."

Ý của Khương Bảo Châu là vào trong không gian nghỉ ngơi, chờ tinh lực của nàng sung túc lại thì bên ngoài cũng trôi qua được bao lâu.

"Được, lấy cho nương một ít mơ chua đi."

Gần đây phản ứng mang thai của Văn Thị khá lớn, muốn ăn đồ chua, rất thích quả mơ chua trong không gian.

Cắn một miếng mơ chua tới ê răng, nhưng Văn Thị lại rất thích, không ăn sẽ thấy khó chịu.

"Nương, trong không gian còn có rất nhiều loại mứt hoa quả chua"

Khương Bảo Châu lấy ra vài thứ, trong đó có sơn tra lát và sơn tra sấy.

Nàng mua sơn tra vị nguyên bản, lúc sơ chế không cho quá nhiều chất phụ gia, nàng đã hỏi qua lang trung, Văn Thị có thể ăn sơn tra, nhưng không thể ăn quá nhiều.

Tuy nói không đến mức nghiêm trọng như đẻ non, nhưng ăn quá nhiều thì chắc chắn không tốt.

"Nương biết, sẽ không ăn mứt hoa quả thay cơm."

Sau khi có thai thì Văn Thị luôn thèm ăn, rất hay ăn vặt, còn vui vẻ hơn trẻ con, bà vui vẻ chưa được bao lâu liền thấy Khương ma ma tới truyền tin nói: "Phu nhân, ngoài cửa có một vị tiểu thư, nói là tới gặp nhị công tử."

"Tìm lầm người rồi đúng không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-184.html.]

Tới tìm Khương Tu Võ, ngoài Quý đại cô nương còn có ai?

Gần đây Khương Tu Võ rất thành thật, hôm qua đi theo Bảo Châu đến chợ bán hạt dưa, chẳng lẽ vị tiểu thư kia tới cửa mua hạt dưa ngũ vị hương sao?

Văn Thị không nghĩ nhiều, đi thẳng đến phòng khách gặp khách.

Nguyễn Miên Miên nhìn thấy Văn Thị vào cửa thì vội vàng hành lễ: "Bá mẫu, vãn bối không mời tự đến, làm phiền ngài rồi"

Người đến là một cô nương có ngoại hình xinh đẹp, Văn Thị cẩn thận đánh giá Nguyễn Miên Miên, thấy quy củ của nàng rất tốt thì cười hỏi: "Vị tiểu thư này, ngươi tới tìm lão nhị nhà ta sao?"

Tiểu thư xinh đẹp chủ động tới cửa, nhất định là bởi vì hạt dưa ngũ vị hương.

Văn Thị dặn dò Khương ma ma mang hộp bát bảo đến, trong nhà không chỉ có hạt dưa ngũ vị hương mà còn có hạch đào sấy do Khương Bảo Châu làm.

Vị tiểu thư này mặc vàng đeo bạc, vừa thấy chính là người có gia cảnh không bình thường, nhà mình bán những món ăn vặt trong ngày tết, nói không chừng còn có thể bán đi một ít.

Nguyễn Miên Miên rũ mắt, cầm một viên hạch đào lên, thơm giòn ngọt, ăn quá ngon!

Nàng tới đây một chuyến chủ yếu là vì đòi bồi thường từ Khương Tu Võ, không ngờ lại có bất ngờ.

Nguyễn Miên Miên vừa ăn vừa khen ngợi, Văn Thị cười càng thêm chân thành, cho rằng việc làm ăn đã có kết quả, hai người đều có tâm tư riêng, nói chuyện rất vui vẻ.

Khương Bảo Châu tránh ở sau bình phong nhìn lén, luôn cảm thấy người này đến đây không phải vì mua đồ. Đối phương không nói, nương của nàng liền không hỏi, hai người bỏ qua đề tài, nói chuyện trên trời dưới đất. Đợi một lúc lâu, đề tài càng lệch đi, Khương Bảo Châu càng nghe càng cảm thấy không thích hợp.

Nàng pha một bình hồng trà, chủ động bưng lên mời Nguyễn Miên Miên uống trà.

"Xin chào tỷ tỷ, muội là Bảo Châu, muội muội của Khương Tu Võ."

Khương Bảo Châu chủ động tự báo gia môn, cố ý dẫn đề tài đến vấn đề hạt dưa ngũ vị hương.

Hôm qua ở chợ, ngoại trừ Chu đại thiện nhân gia đặt hai mươi cân hạt dưa thì những người còn lại đều là một cân, không đến mức tìm đến trong nhà.

Loading...