Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 116
Cập nhật lúc: 2024-08-02 08:12:08
Lượt xem: 61
Ngày thứ hai ở biên thành phương bắc, cả nhà dậy thật sớm, lúc này Khương Bát Đấu không chịu cô đơn, kiên trì muốn đi nhà mới nhìn xem, Khương Tu Võ chỉ phải cõng người lên xe ngựa.
Sau khi tới sân, Văn Thị bị dọa nhảy dựng, căn nhà tối hôm qua còn có chút rách nát, hôm nay đã thay đổi quá lớn.
"Đại Xuân, không phải ngươi làm việc cả đêm đấy chứ?"
Toàn bộ giấy cao ly trong nhà đã rực rỡ hẳn lên, dưới mắt Phùng Đại Xuân có một quầng thâm lớn, giống như là cả một đêm chưa ngủ.
"Tiểu nhân đã muốn sửa sang nhà cửa từ lâu, lúc trước người môi giới họ Giả nói có lẽ chủ nhân mới sẽ có sự sắp xếp khác, cho nên tiểu nhân không xuống tay sửa sang lại."
Tối hôm qua Phùng Đại Xuân nghe Khương Bảo Châu nói muốn đổi giấy cao ly mới, hắn nhớ rõ trong nhà kho có nên tự mình làm chút hồ nhão dán lên, hắn nghĩ chủ phòng mới còn đang ở tại khách điểm, dọn dẹp sớm hơn một chút cũng có thể dọn vào ở sớm hơn.
"Đúng là có quyết định này."
Nếu như công trình giấy cao ly đã bị Phùng Đại Xuân tiếp nhận, những người còn lại cũng bắt đầu bắt đầu dọn dẹp, quét trần, ngoại trừ Khương Bát Đấu đang bị thương thì cả nhà đều ra trận, dùng một ngày để rửa sạch sẽ nhà mới.
Tranh thủ còn sớm, Văn Thị dẫn Khương Bảo Châu đi mua sắm, mua rất nhiều thứ cần dùng, đặt chồng chất ở trong nhà kho.
"Ngày mai là ngày lành tháng tốt, nếu không ngày mai chúng ta liền chuyển nhà, chờ sau khi vào ở lại chậm rãi thêm gia sản"
Khách điểm dù sao cũng không phải nhà, buổi tối có chút ầm ĩ, người một nhà ngủ không được ngon. "Phu nhân, cứ quyết định như vậy đi."
Khương Bát Đấu liên tục gật đầu, ông ấy phái Khương Tu Văn đi chạy chân, đi đến cửa hàng bán giấy và bút mực để mua mực và giấy Tuyên Thành tốt nhất, tính toán tự vẽ tranh, tự mình trang trí cho căn nhà mới.
Bởi vì ngày mai muốn chuyển nhà, Phùng Đại Xuân được một chiếc áo khoác mới, cả nhà vui vẻ như nở hoa, còn vui hơn cả ăn tết.
Ngày 10 tháng 10 âm lịch là ngày tốt lành cho mọi thứ.
Khương gia dậy từ rất sớm, Khương Bảo Châu đi mua bánh hỉ và pháo, còn chuẩn bị thêm kẹo, tất cả đều được gói trong giấy đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-116.html.]
Ngày tốt, Khương Bát Đấu bậc lửa đốt pháo, khi tiếng bùm bùm vang lên, người Khương bước vào nhà mới qua chậu than, tượng trưng cho những ngày tốt đẹp sắp tới.
Hàng xóm nghe được động tĩnh thì đều chạy tới chúc mừng bọn họ dọn tới nhà mới, tặng Khương gia trứng gà, mì sợi và những thứ khác.
Mọi người hàn huyện vài câu, đều nói bà con xa không bằng láng giềng gần, về sau giữa quê nhà cũng có thể chăm sóc nhiều hơn.
Tới gần buổi trưa, tuyết lại rơi.
Khương Bảo Châu không ra ngoài, ngồi ở trong phòng nói chuyện phiếm với Phùng Đại Xuân, hỏi thăm tập tục ở phương bắc.
Bá tánh ở phương bắc hào sảng thuần phác, ở trong thành còn tốt, gia đình giàu có lui tới có người truyền tin một tiếng, mà ở trong thôn đơn giản hơn nhiều, tới trong nhà làm khách, trước khi vào cửa đứng ở trong sân gọi một tiếng liền xem như là thông báo với chủ nhà.
"Mười hai âm lịch ở Bắc Địa là năm mới. Từ tháng mười hai âm lịch trở đi, bá tánh cũng bắt đầu tích trữ lương thực cho năm mới"
Quanh năm suốt tháng ăn mặc cần kiệm, chỉ vì có thể ăn thịt uống rượu thoải mái vào cuối năm, người vốn tằn tiện vào lúc này cũng sẽ tiêu tiền phóng khoáng hơn.
Những người bán hoa sinh tô, đường hồ lô trên đường phố, cuối năm là thời gian bọn họ thoải mái nhất.
"Biên thành có bán kẹo đậu phộng không?"
Khương Bảo Châu phải mua cho Khương Bát Đấu, nếu như thật sự không có thì nàng phải lấy hàng từ trong không gian, sau đó căn cứ vào hướng dẫn để sao chép.
Khương Bảo Châu thất thần, đứng ở bên cạnh cửa nhìn ra ngoài.
Đại ca Khương Tu Văn cùng nhị ca Khương Tu Võ ra cửa đã một giờ, tính toán thời gian cũng nên tới lúc trở lại. Hôm nay Khương gia dọn nhà mới, Khương Bảo Châu đặc biệt mời những người đã chăm sóc Khương gia trên đường đi, bao gồm cả Thẩm Hoài Dung tới nhà ăn cơm.
Mười lăm phút sau, trước cửa truyền đến tiếng vó ngựa.
Khương Bảo Châu vội vàng mở cửa ra, điều làm nàng thất vọng chính là Trần quan sai cùng chủ tớ Bạch Lạc Trần đều tới, nhưng lại không thấy Thẩm Hoài Dung xuất hiện.