Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 70

Cập nhật lúc: 2024-12-03 06:26:56
Lượt xem: 0

Nhất thời, toàn bộ văn võ bá quan trong triều đều kích động, cả một đám té nhanh đi làm việc của mình.

Bàn tay để trên đỉnh đầu Hiên Viên Triệt, Mộ Dung Vô Địch trầm giọng nói: “Bảo vệ tâm mạch của hắn.”

Một bên, Mộ Dung Kiên, Mộ Dung Tân, đồng thời vươn tay, để trước n.g.ự.c và sau lưng Hiên Viên Triệt.

Mộ Dung Trần, Đỗ Nhất lập tức hộ vệ bên người bọn họ, cả người đầy vết thương, cực kỳ lãnh khốc.

Đỗ Nhị, Đỗ Tam, Đỗ Tứ cởi bỏ quần áo bên người, căng ra che trên đỉnh đầu Hiên Viên Triệt, ngăn không cho mưa làm ướt hắn.

Đám người Thu Ngân cả người sớm đầy thương tích, lúc nãy cũng xông vào đón Lưu Nguyệt, giờ gắng gượng không nổi nữa, cả đám ngồi bệt xuống giữa màn mưa.

Không thể cho phép Vương của bọn họ gặp chuyện gì, một chút cũng không thể.

Thương thế của Hiên Viên Triệt, nặng nhất chính là nội thương, chưởng lực đó đã làm vỡ nát tâm mạch của hắn, nếu có thể bảo vệ được, vậy chỉ cần điều dưỡng thân thể tốt là khoẻ ngay, còn nếu không bảo hộ được…….

Lưu Nguyệt mặt mày tối đen, chỉ còn thấy đôi mắt chớp chớp, quỳ bên người Hiên Viên Triệt, nắm lấy tay hắn, nắm thật chặt.

Mặt không chút thay đổi, nhìn qua khá bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người đều biết, đây là dấu hiệu quang mây trước bão, Hiên Viên Triệt nếu khoẻ lại thì không sao, nhưng nếu không, Lưu Nguyệt mà điên lên, chỉ sợ……

Không ai dám tưởng tượng.

Tĩnh lặng, lửa cháy đỏ bừng, trời mưa tầm tã suốt tám ngày, cũng là tám ngày Thiên Thần từ trên xuống dưới lo lắng tột độ.

“Đến rồi, đến rồi, linh dược điều dưỡng.” Giữa một mảnh tĩnh lặng, Lại bộ thượng thư tất tả chạy vào, trong tay cầm dược vật Hiên Viên Dịch cho lấy từ trong bảo khố.

Hiên Viên Dịch lập tức tiến lên tiếp nhận, nhanh tay cấp cho ngự y đệ đi, vừa nói: “Mau, linh dược trân quý ta cho cất giữ nhiều năm, điều trị nội thương rất tốt, mau đưa cho Triệt nhi.”

Ngự y kia nghe vậy, lập tức mở nút bình, định đổ vào miệng Hiên Viên Triệt.

Lưu Nguyệt từ lúc lao ra từ trong biển lửa, trừ bỏ hô câu ngự y đâu, một cử động khác cũng không có, lúc này đột nhiên duỗi tay ra cầm lấy cái bình giải dược trân quý kia, mặt mày lạnh lùng.

“Nguyệt nhi, đây là thứ tốt, quả nhân đã phân phó lấy thứ tốt nhất.” Hiên Viên Dịch thấy vậy lập tức gấp giọng nói.

Lưu Nguyệt mặt mày sát khí chợt loé, đột nhiên đứng lên, cầm bình giải dược bước vài bước tới trước mặt Lại bộ thượng thư kia, vẻ âm trầm khiến người ta sợ hãi.

Lại bộ thượng thư thấy vậy không tự chủ được lui về sau từng bước.Lệ quang trong mắt chợt loé, Lưu Nguyệt tay nhanh như điện, chế trụ cằm Lại bộ thượng thư, ngón tay nhẹ ấn, cằm dưới của hắn lập tức bị bóp gãy, rơi xuống.

Lại bộ thượng thư kêu thảm một tiếng.

Văn võ bá quan xung quanh nhất thời nhíu mày, Lưu Nguyệt đang định làm gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-70.html.]

Ý niệm trong đầu vừa chuyển, chỉ thấy cổ tay Lưu Nguyệt đưa lên, lọ giải dược cực kỳ trân quý kia, lập tức đổ vào trong miệng Lại bộ thượng thư.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mọi người sửng sốt, đây là ý tứ gì?

Chỉ thấy Lại bộ thượng thư mặt trắng bệch, hai tay không ngừng giãy dụa, muốn phun ngụm giải dược ra mà không được.

“Nguyệt nhi, con làm gì, quả nhân chỉ có một bình dược kia, con……”

“Á……….” Lời nói tức giận của Hiên Viên Dịch còn chưa xong, Lại bộ thượng thư đột nhiên hét thảm một tiếng, té phịch trên mặt đất, cả người không ngừng co giật.

Đây là, trúng độc.

Văn võ bá quan chung quanh nhất thời cực kỳ hoảng sợ, nhất tề lui về phía sau từng bước, trợn trừng mắt.

Vài tiếng kêu la sau, Lại bộ thượng thư thân thể bất động, không còn thở nữa.

Hiên Viên Dịch nhìn tình cảnh này, hai má không ngừng co rúm, nếu thuốc này khi nãy cấp cho Hiên Viên Triệt, vậy con hắn……

Trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, Hiên Viên Dịch sắc mặt nháy mắt xanh mét.

Sau lưng, bọn họ còn dám hại con hắn.

Ánh mắt lạnh như băng chậm rãi đảo qua mọi người, Lưu Nguyệt gằn từng chữ: “Tất cả những người muốn hại Hiên Viên Triệt nghe cho rõ đây, nếu hôm nay Hiên Viên Triệt không có việc gì thì bỏ, nhưng nếu có chuyện, các ngươi đưa cửu tộc ra đây bồi.”

Thanh âm lạnh như băng, mang theo g.i.ế.c chóc tuyệt đối, mang theo huyết tinh dữ tợn.

Ngoài trời mưa to cuồn cuộn, đêm đến, hỗn loạn không chịu được.

Mưa suốt một đêm, đảo mắt trời đã sáng rồi, mưa tán gió thu, ánh mặt trời sáng lạn, hoa cỏ như dát vàng.

Một ngày mùa hè tuyệt vời.

Nhưng mà, trong hoàng cung Thiên Thần, lại âm ỉ như sắp có bão lớn.

Không có tỉnh lại, Hiên Viên Triệt hôn mê, vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, đám người Mộ Dung Vô Địch bên cạnh, nội lực cơ hồ đã hao hết.

Hắn vẫn như cũ không có dấu hiệu tỉnh lại.

Hiên Viên Dịch, Trần quý phi, Hữu tướng, vân vân và vân vân, đều tập trung tại đây.

Mà Lưu Nguyệt cũng như cũ không nhúc nhích, thủ hộ bên người Hiên Viên Triệt, gắt gao nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn.

Loading...