Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 87
Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:20:13
Lượt xem: 33
"Chúng tôi thân nhau mà!" Kiều Tinh không phục.
Ba người đi đến bên cạnh Sở Nguyệt Nịnh, Thi Bác Nhân lại nhỏ giọng nói với Kiều Tinh: "Đánh cuộc xem chị nữ thần của cậu có chuẩn bị tỏ tình với anh Húc không nào."
Sở Nguyệt Nịnh nhìn Chu Phong Húc, người tỏa ra hắc khí và có ấn đường đỏ, mở miệng: "Chu sir."
Chu Phong Húc dừng bước, vẻ mặt khó hiểu: "Có việc gì?"
Thi Bác Nhân đứng sau xem kịch vui khều vai Kiều Tinh.
Ánh mắt Sở Nguyệt Nịnh không hề thay đổi, chuyển sang đồng cảm.
"Yên tâm, sau khi anh chết, tôi nhất định sẽ đốt hương cho anh."
Đốt hương, nguyền rủa người chết?
Thi Bác Nhân:????? Kiều Tinh:?????? Chu Phong Húc:?????
"Tôi sai rồi." Thi Bác Nhân thu hồi ánh mắt kinh sợ, lạnh lùng nói: "Chị nữ thần của cậu trước nay đều không đi theo lối mòn, dám trực tiếp nguyền rủa người khác, là một hảo hán."
Kiều Tinh:……
Đồng thời, thiếu niên tỏ vẻ lo lắng.
Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ thực lực của Sở Nguyệt Nịnh, đoán mệnh chuẩn đến mức kinh tởm, hình ảnh Đan Tài Tuấn bị lừa gạt thường xuyên hiện lên trong đầu hắn.
Nếu không có Sở Nguyệt Nịnh.
Đan Tài Tuấn có lẽ đã trở lại Malaysia, vẫn đang ngốc nghếch đếm tiền cho người khác, và cũng bị Như Ý lừa gạt một vạn tệ.
"Chị Nịnh, Anh Húc sẽ gặp nguy hiểm sao?"
Chu Phong Húc sửng sốt một chút, nhớ lại Thi Bác Nhân cũng từng gặp tình huống này, rất nhanh liền phản ứng lại: "Cô tính ra được gì?"
Rõ ràng không có nói bát tự sinh thần.
Sở Nguyệt Nịnh lắc đầu: "Còn cần tính? Nói đúng ra, anh còn chưa đầy 23 tiếng đồng hồ nữa để sống."
Hắc khí quanh người Chu Phong Húc càng ngày càng nồng nặc, đến mức khó có thể bỏ qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-87.html.]
Sở Nguyệt Nịnh nhớ đến thái độ mâu thuẫn của Chu Phong Húc đối với việc tin tưởng huyền học, ưu điểm lớn nhất của cô là không thích làm phiền người khác, càng không muốn ép buộc người khác thay đổi quan điểm.
Cô xoay người muốn rời đi.
"Chờ đã." Thi Bác Nhân liên tục gọi lại, một tay vuốt chỗ m.ô.n.g từng bị đinh sắt xuyên qua, một bên nhỏ giọng: "Anh Húc, thà rằng tin này có còn hơn tin này không, chuyện lần trước đó rất tà."
"Lần này là mạng người, thật đáng sợ, không bằng tin một lần?"
Nói xong, hắn cũng không đợi Chu Phong Húc trả lời, liền gọi: "Em gái nước đường, tôi biết cô pháp lực cao cường, nếu đã tính ra Anh Húc gặp nạn, vậy có vật gì có thể bảo mệnh không?"
Chu Phong Húc vốn định không cần, nhưng không thể chịu được việc Thi Bác Nhân đã hỏi ra. Nhưng nghĩ cũng có thể mua một cái để nghiên cứu.
Vì vậy, hắn hỏi: "Có sao?"
"Các anh thực sự muốn?" Sở Nguyệt Nịnh nhìn Chu Phong Húc một lượt, lắc đầu ngán ngẩm.
Thi Bác Nhân quả thực trở thành người phát ngôn cho Chu Phong Húc: "Tất nhiên là muốn, chỉ sợ cô không có thôi."
"Đừng nói, tôi thật sự có." Sở Nguyệt Nịnh lục tung túi quần, lục mãi mới móc ra một lá bùa dư thừa từ lần trước, bèn đưa qua.
Mọi người nhìn vào.
Bùa vàng nhàu nát che kín nếp gấp, nhìn vào là muốn rách nát.
"Được không đấy." Thi Bác Nhân hoài nghi nhắc đi nhắc lại hai câu.
Sở Nguyệt Nịnh nói: "Dù sao cũng chỉ có một cái, muốn hay không?"
Chu Phong Húc thản nhiên nhận lấy, trầm giọng: "Cảm ơn."
DTV
"Không cần khách khí." Sở Nguyệt Nịnh cười tủm tỉm vươn tay: "Một ngàn tệ."
"Một ngàn tệ?" Thi Bác Nhân kinh ngạc dậm chân, nhìn lá bùa nhàu nát, rồi nhìn lại Sở Nguyệt Nịnh: "Không lấy! Tôi biết cô bán một lá bùa cho Tô Nhân Nhân chỉ có hai trăm tệ thôi."
"Không cần thì trả đây." Sở Nguyệt Nịnh lấy lại lá bùa từ tay Chu Phong Húc, cười cười: "Giá cả tăng cao, sau này dù có muốn mua cũng không có đâu."
"Muốn." Chu Phong Húc lấy ra ví da, móc ra mười tờ tiền đưa cho Sở Nguyệt Nịnh.
Sở Nguyệt Nịnh đếm tiền, thuận tay gấp bùa thành hình tam giác, nhìn Chu Phong Húc liếc mắt một cái, rồi mới đưa bùa cho hắn: "Nhớ không được để dính nước, dán trước ngực, dán vị trí khác sẽ không hiệu quả ~"
Chu Phong Húc nhận lấy bùa, trên bùa dường như còn lưu lại hơi thở của Sở Nguyệt Nịnh, hắn suy nghĩ một hồi vẫn quyết định làm theo yêu cầu, dán ở vạt trước áo khoác thể thao, đôi chân dài bước tới ngăn cản người muốn rời đi.