Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 433

Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:37:04
Lượt xem: 14

Nam sinh đè thấp giọng kêu lên.

"Anh nghe nói gì chưa? Diệp Sơ Tuyết bị trúng tà."

"Ai?" Kiều Tinh nghi ngờ.

Hắn còn quen biết người này à?

Một nam sinh khác thở dài: "Diệp Sơ Tuyết mà anh không quen à? Mỗi ngày không có việc gì liền đến lớp học quấy rối cậu, là con gái nhà Diệp gia ấy."

Nói xong, nam sinh lại nói: "Không có ấn tượng cũng đúng, cậu mỗi ngày bị bao nhiêu nữ sinh quấy rối, đâu có thời gian để quan tâm đến cô ta."

"Rùng mình." Nam sinh kia nhìn nhìn rạp chiếu phim tối đen, xoa xoa hai tay, "Chuyện Diệp Sơ Tuyết thật sự tà quái, từ khi tụi mình đi BBQ về, cô ta cả ngày giống như người mất hồn vậy."

DTV

Nhờ sự nhắc nhở của nam sinh kia.

Vẻ nghi ngờ trên khuôn mặt tuấn tú của Kiều Tinh cuối cùng cũng tan biến, "À, là cô gái đó."

Nói xong, hắn lại đứng dậy đi đến chỗ vách ngăn, thấy Trần Mễ Hân đang che chắn ở giữa, xin lỗi và cười: "Xin lỗi, đổi chỗ ngồi với cậu nhé."

Trần Mễ Hân mặt đỏ bừng, vội vàng xua tay, sau đó cầm chiếc túi nhỏ ngồi vào vị trí của Kiều Tinh.

"Chị." Kiều Tinh gọi một tiếng, không nhắc đến chuyện Diệp Sơ Tuyết thì còn tốt, nhưng vừa mới nói thì hắn đã nhớ ra chuyện này.

"Sao vậy?" Sở Nguyệt Nịnh không hiểu.

Kiều Tinh nói: "Vài ngày trước, nhà họ Diệp không biết từ đâu nghe được chuyện anh trai em, họ mang theo quà đến thăm nhà em, nói là muốn tìm đại sư giúp nhà họ Kiều khi đó."

Sở Di nghe vậy cũng vểnh tai lên nghe.

Cô liên tưởng đến việc Diệp Sơ Tuyết đã nhiều ngày không đi học, nghi ngờ hỏi: "Diệp Sơ Tuyết thật sự trúng tà ư?"

"Ừm, có thể là vậy." Kiều Tinh cũng không quá chắc chắn, "Nhà em lo lắng sẽ gây phiền toái cho chị nên không nói gì. Tuy nhiên, có vẻ như nhà họ Diệp đã tìm rất nhiều thầy phong thủy, nhưng không ai có thể giúp được Diệp Sơ Tuyết. Nên họ chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để tìm chị."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-433.html.]

Rốt cuộc, các đại sư đó không ai có thể giúp Kiều đại thiếu gia tỉnh lại được.

Khi ở nhà họ Phương, chuyện Sở Nguyệt Nịnh là ân nhân cứu mạng của nhà họ Kiều đã lan truyền không ít, nhà họ Diệp cuối cùng chắc chắn cũng sẽ tìm được Sở Nguyệt Nịnh.

Hiện giờ gặp phải, Kiều Tinh liền nghĩ nên báo cho cô biết một tiếng.

"Việc giúp hay không thì tùy thuộc vào chị."

Trần Mễ Hân cũng đang nghe ở bên cạnh, nghe nói Diệp Sơ Tuyết muốn tìm Sở gia, cô liền mở to mắt, kinh hô: "Chị ơi, ngàn vạn đừng giúp Diệp Sơ Tuyết a."

"Ơ?" Phản ứng đầu tiên của Sở Nguyệt Nịnh có chút kỳ lạ, "Sao vậy?"

Không đợi Sở Di che miệng.

Trần Mễ Hân liền kể lại chuyện Sở Di từng bị bắt nạt, nghe xong Kiều Tinh cũng tức giận không thôi.

Hắn quay sang hỏi Sở Di, "Em là heo con sao? Bị bắt nạt cũng không biết tìm anh à? Nói gì thì anh cũng coi em như nửa cái em gái mà?"

Sở Di không chịu, nhanh chóng ôm lấy cánh tay Sở Nguyệt Nịnh, hừ một tiếng: "Tôi không có anh trai, chỉ có chị gái thôi, anh đừng hòng tranh giành với tôi."

Kiều Tinh vốn dĩ muốn nói, hắn muốn ném hai tên phế vật thùng cơm nhà họ Phương xuống mấy ngàn tầng lầu như thế nào?

Nhưng sau lại nhớ đến chuyện nhà họ Phương làm ô uế.

Hắn liền chạy nhanh vẫy tay, bọn họ còn tưởng muốn thân thiết với Sở Di ư? Cút đi.

Nhà họ Phương, ngay cả làm lông chân của hắn cũng không đủ tư cách.

"Không có việc gì thì tốt rồi."

Sở Nguyệt Nịnh vốn dĩ cũng lo lắng, nghe thấy Sở Di không sao mới hơi thở phào nhẹ nhõm. Nhớ đến chuyện Sở Di đi chơi ngoại thành về bị dính khí quỷ, liền đại khái hiểu ra vì sao lại thế này, cô nhíu mày.

Sau khi phim kết thúc.

Kiều Tinh đeo kính râm lên, hắn muốn mang Sở Di và Trần Mễ Hân đi chơi điện tử, thấy Sở Nguyệt Nịnh đi theo hướng khác, liền gọi to: "Không đi cùng nhau à? Rất vui đấy."

"Không được, chị phải đi sở cảnh sát Cửu Long một chuyến." Sở Nguyệt Nịnh lắc đầu từ chối, tiện tay rút bùa hộ mệnh từ trong túi ra.

Loading...