Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 303
Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:25:33
Lượt xem: 15
"Năm 1978, Mục Hưng Vượng tham gia đánh nhau, đánh gãy tay bạn học và phải bồi thường mười vạn đồng."
“Năm 1986, Mục Hưng Vương bị tố cáo h.i.ế.p dâm...”
Triệu Quân nhìn những tài liệu tố cáo ngày càng nhiều trên bàn thẩm vấn, gác hai chân lên mặt bàn và dựa người vào ghế.
Hắn ngậm tăm xỉa răng, lắc lư qua lại, nhếch mép nhìn cô gái: "Nói đi, cô là người thân của nạn nhân nào?"
Tài liệu trên bàn đều là những "chiến tích" huy hoàng của Mục Hưng Vượng sau khi ra đời. Tổ A sau khi tiếp nhận vụ án tử của Mục Hưng Vượng liền không ngừng tìm kiếm manh mối. Quả nhiên, từ nhỏ đến lớn, Mục Hưng Vượng đã gây thù chuốc oán với không ít người.
Điều này càng củng cố thêm phỏng đoán của Triệu Quân. Sở Nguyệt Nịnh là nghi phạm lớn nhất đã sát hại Mục Hưng Vượng.
Vì để sát hại Mục Hưng Vượng, cô đã chuẩn bị từ lâu.
Sở Nguyệt Nịnh lại ngáp một cái, dựa vào ghế và sắp sửa ngủ thiếp đi. Tối hôm qua, cô thức khuya, sáng sớm lại bận rộn với công việc kinh doanh, rồi bị kéo đến sở cảnh sát.
Cô thở dài bất lực. Có lẽ, cô thực sự có duyên nợ với sở cảnh sát sao?
"Tôi xin khẳng định lại một lần nữa, tôi chưa từng gặp Mục Hưng Vượng trước khi hắn ta đến bói toán, và chúng tôi không có bất kỳ mối liên hệ nào trong cuộc đời."
"Thêm nữa," Sở Nguyệt Nịnh vội vàng bổ sung, nhìn quanh những người đàn ông mặc thường phục. Họ đều nhìn chằm chằm vào cô, như thể sợ cô bỏ trốn.
"Nếu các anh nghi ngờ tôi, thì hãy dành thời gian điều tra cuộc đời Mục Hưng Vượng, chắc chắn sẽ tìm ra manh mối liên quan đến tôi. Tôi không phải là người bản địa Hương Giang, làm sao có cơ hội kết thù với Mục Hưng Vượng?"
Triệu Quân nhìn chằm chằm cô gái đang ngáp liên tục, khó chịu hiện rõ trong mắt, "Sở cảnh sát đây là nhà của cô à? Muốn ngáp thì ngáp?"
"Đừng nóng vội." Triệu Quân lại nhặt một tập tài liệu, lật tung từng trang, "Sở Dương Gia, từng bị Mục Hưng Vượng dẫm lên mặt, dùng mặt giày đánh, cô là gì của hắn?"
"Cùng họ thì nhất định có quan hệ sao?" Sở Nguyệt Nịnh bật cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-303.html.]
"Sở Dương Gia không phải là anh trai cô sao, năm đó bị Mục Hưng Vượng dùng mặt giày đánh, hắn luôn ghi hận trong lòng, vì tránh bị nghi ngờ, nên mời cô từ Đại Lục sang đây giúp hắn."
"Triệu cảnh sát thật biết bịa đặt chuyện xưa." Sở Nguyệt Nịnh mỉm cười, "muốn gán tội danh cho người vô tội sao?"
"Không dám." Triệu Quân cố nén cơn giận, “Dùng vũ luật bắt người ta nhận tội không phải phong cách của tôi Tất cả các phạm nhân tôi thẩm vấn cuối cùng đều tự nguyện ký vào bản nhận tội. Cảnh sát Hương Giang đương nhiên biết luật hiểu luật."
"Tối ngày 24, tháng 11 cô ở đâu? Có nhân chứng không?"
"Khu nhà Hoa Viên."
"Làm gì ở đó?”
"Dạo chơi."
Sở Nguyệt Nịnh trả lời trôi chảy.
"Dạo chơi?" Triệu Quân cười nhạo Giả danh cao thủ huyền học nghiện à? Diễn sâu quá đấy! Nhân chứng đâu?"
Khang Nam Hi, Andy cùng với ông lão bà lão đều có thể làm chứng cho tôi." Sở Nguyệt Nịnh còn không quên thêm một câu, À, nói thêm, anh có thể tra được thêm nhiều thông tin khác đấy."
Một cảnh sát viên trẻ tuổi chen ngang: "Thưa sir, chúng tôi đã kiểm tra rồi. Đúng là mọi người ở cùng nhau trước 9 giờ tối nhưng Mục Hưng Vượng rời khỏi sở cảnh sát cũng vào lúc 9 giờ."
Nói cách khác.
Sau 9 giờ tối, Mục Hưng Vượng rời khỏi sở cảnh sát và bị sát hại.
Nếu Sở Nguyệt Nịnh không có bằng chứng ngoại phạm sau 9 giờ tối, cô vẫn sẽ là nghi phạm chính.
Vệ Nghiên Lâm vẫn luôn ở cùng với tôi. Anh ấy có thể làm chứng." Sở Nguyệt Nịnh cảm thấy có chút đau đầu, vừa giải quyết xong vụ kia còn mệt mỏi, còn chưa kịp nghỉ ngơi, lại gặp phải vấn đề phiền phức.
Triệu Quân cười lạnh: "Nhắc nhở cô một chút, theo lời khai của nhân chứng tại hiện trường, vị Vệ tiên sinh này đã ở bên cô từ khi cô bày quán bói toán. Cảnh sát có lý do nghi ngờ hai người là đồng bọn."
DTV
Nói xong, Triệu Quân ra lệnh cho đồng nghiệp đưa Vệ Nghiên Lâm về thẩm vấn.