Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 279
Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:47:49
Lượt xem: 18
"Ngày anh tỏ tình có phải còn mang theo điện thoại dị động hãng X phải không?”
Mục Hưng Vượng sững sờ, theo bản năng phủ nhận: "Không có, cái gì điện thoại, tôi không biết cô đang nói gì."
Trên thực tế, hắn ta đúng là đã mang theo chiếc điện thoại di động đó.
Sau khi tỏ tình thất bại, Mục Hưng Vượng vì quá xấu hổ mà nổi giận. Trong cơn thịnh nộ, hắn ta cầm theo chiếc điện thoại và xông vào nhà vệ sinh.
"Lúc anh vào nhà vệ sinh, đã nhiều lần xác nhận xem có ai bên trong hay không. Bởi vì nội dung cuộc trò chuyện tiếp theo... thực sự không phù hợp để người thứ hai nghe thấy." Sở Nguyệt Nịnh giải thích một cách bình tĩnh.
DTV
Mục Hưng Vượng dần toát mồ hôi, hắn ta kéo kéo chiếc áo khoác quanh cổ.
Theo lời kể của Sở Nguyệt Nịnh, cũng như hồi tưởng lại sự việc nhiều năm trước, Mục Hưng Vượng đã gọi điện thoại trong phòng vệ sinh khi một học sinh cấp 3 gõ cửa liên tục, vì không thấy ai trả lời nên cậu ta đã đi sang nhà vệ sinh nữ bên cạnh.
Vừa lúc đó, nhà vệ sinh có vách ngăn cách âm không tốt.
Mục Hưng Vượng trong lúc nói chuyện đã bị nam sinh cấp 3 bên cạnh vô tình nghe được.
Hắn ta cầm chiếc điện thoại và gào lên một cách hung hãn: "Đâm c.h.ế.t Doãn Dao cho tao! Đâm không c.h.ế.t cũng phải khiến nó kiếp sau chỉ có thể ngồi xe lăn!"
Nam sinh hoảng sợ vì sợ bị hiểu nhầm là kẻ biến thái. May mắn là không có ai trong nhà vệ sinh nữ, nên cậu bé chỉ biết cắn khăn giấy để lấy bình tĩnh.
Bỗng dưng, từ bên kia vách ngăn truyền đến tiếng rống giận.
Điều này khiến cậu bé hoảng hốt và thầm mắng gã đàn ông kia là bệnh tâm thần.
Sở Nguyệt Nịnh kể lại tất cả mọi chuyện.
Vừa lúc đó, trong đám đông có một nam thanh niên trẻ tuổi, sờ sờ đầu và nói: "Nghe sao quen tai vậy. Chết tiệt... Người đó không phải là tôi sao?"
Mọi người xôn xao, chấn động.
Có thể trùng hợp như vậy ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-279.html.]
Doãn Dao cũng có mặt tại hiện trường, nhân chứng năm xưa chính tai nghe được Mục Hưng Vượng ra lệnh cho người hại người giờ đây cũng có mặt tại đây!
Sở đại sư quả là thần thông!
Bỗng nhiên,
"Ôi! Nhớ ra rồi!"
Nam sinh cấp 3 ánh mắt chợt lóe, vỗ tay: "Lúc ấy tôi đang ở nhà vệ sinh bên cạnh, chính tai nghe thấy anh gọi điện thoại bảo tài xế đ.â.m người!"
"Đại sư! Em có thể chứng minh chính là hắn ta! Chính là tên cặn bã này!" Nam sinh cấp 3 chỉ vào Mục Hưng Vượng và nói càng lúc càng kích động, "Em còn cố ý đợi ở cửa, khi ra ngoài thì thấy chính là hắn ta!"
"Bộ dạng ốm yếu khỉ gió đó, em cả đời này sẽ không bao giờ quên!"
Mục Hưng Vượng xoa mồ hôi trên trán, "Cậu... Cậu bé, có bằng chứng gì xác định người gọi điện thoại nhất định là tôi?"
Nam sinh cấp 3 há hốc miệng vì kinh ngạc: "Lần đầu tiên tôi gặp loại người vô liêm sỉ như vậy, lúc ấy rõ ràng chỉ có một mình anh ở đó."
Mục Hưng Vượng liên tục lau mồ hôi trán, bỗng nhiên hắn ta nhớ ra điều gì đó, ngừng lau mồ hôi và cười khẩy: "Tôi không nhận thì có thể làm gì được tôi?"
"Không nhận?" Sở Nguyệt Nịnh càng mỉm cười, "Dễ làm thôi."
Cô giơ tay gõ lên bàn, cầm lấy chén trà.
"Anh bỏ ra rất nhiều tiền cho tài xế đi? Rốt cuộc muốn hắn thay anh g.i.ế.c người còn muốn ngồi tù."
"Là hai trăm vạn."
Mục Hưng Vượng cắn răng sợ hãi, đôi mắt mở to. Người phụ nữ này quả thật biết rõ mọi chuyện.
"Ban đầu, tài xế và vợ hắn đã thỏa thuận xong. Anh đưa tiền bồi thường, sau đó trả lại 100 vạn cho tài xế."
Sở Nguyệt Nịnh xoay chén trà trong tay.
"Tài xế tham lam, hắn muốn đi tù kiếm tiền mà đương nhiên sẽ không muốn bỏ vợ con lại. Sau khi ra tù, tài xế cầm tiền thay đổi ý. Đàn ông có tiền sẽ đồi bại, câu nói này quả thật có một số lý do. Có nhiều tiền hơn, hắn sẽ càng lăng nhăng với phụ nữ. Các cô gái tuổi trẻ xinh đẹp, mỹ lệ và quyến rũ, tài xế sao có thể coi trọng người vợ già nua, tàn tạ?"