Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:21:19
Lượt xem: 14

Có người bạn từ phía sau vỗ vai anh ta: "A Thủy!"

Mạnh Chu tỏ vẻ không kiên nhẫn, gỡ tay người bạn ra khỏi vai, cầm ly rượu lên chạm vào ly rượu của người bạn.

"Đã bảo rồi, tao đổi tên rồi, phải gọi tao thì gọi Mạnh Tử Uyên."

Nhóm bạn xong rượu, cảm thấy kỳ quái: "Bỗng dưng đổi tên làm gì?"

Mạnh Chu bực bội, phẩy tay: "Đừng hỏi nữa, tóm lại gọi tao bằng tên mới là được."

"Có bệnh à." Một người bạn lẩm bẩm, "Lớn vậy rồi còn muốn đổi tên."

Chửi xong, người bạn lại rạng rỡ: "Nghe nói dạo này vận may của mày không tệ, đặt đâu mày cũng thắng, có chuyện tốt thì rủ tao đi kiếm chút tiền lẻ với."

Mạnh Chu rút từ túi ra một tờ sáu trăm tệ, "Đợi lát nữa 7 giờ quay thưởng, nhìn cho kỹ đấy."

Một cô gái tóc xoăn bồng bềnh, ăn mặc gợi cảm, váy ngắn, đi đến bên Mạnh Chu, đứng sau anh ta, nhẹ nhàng vòng tay qua cổ anh ta, cúi người thổi nhẹ vào tai anh ta.

"Anh Tử Uyên, tối nay có mang em đi chơi không?"

"Doris là cục cưng may mắn của anh, còn hỏi mang đi không à?" Mạnh Chu vỗ m.ô.n.g cô ta một cái.

Doris cười đẩy Mạnh Chu: "Anh thật là dính người."

"Đáng tiếc, em thích kẻ dính người này." Mạnh Chu kéo cô ta vào lòng, Doris ngồi trên đùi anh ta, dựa đầu vào n.g.ự.c anh ta.

DTV

Nhóm bạn không biết bao nhiêu ghen tị, lẩm bẩm: "A Thủy, vận may của mày thật sự tốt, tiền bạc, gái đẹp đều có, còn mua BMW nữa, chia sẻ bí quyết cho tao đi."

Trước đây, Mạnh Chu làm sao có thể có vận may tốt như vậy?

Bất cứ ai dính líu đến việc làm ăn với anh ta đều gặp xui xẻo, lại nghèo lại không có phẩm chất, chỉ có vẻ ngoài đẹp trai, đẹp trai có ích gì sao? Hương Giang đầy người đẹp trai. Mạnh Chu sống buông thả, phụ nữ đều cách xa anh ta.

Cùng hội bạn thân với anh ta nên tất nhiên ai cũng hèn mọn như nhau cả.

Giờ thấy Mạnh Chu sống tốt như vậy, họ cũng thèm thuồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-119.html.]

Lại có hai người bạn nữa đi vào, thấy Mạnh Chu liền vây quanh anh ta.

Mỗi người đều thổi phồng khen ngợi.

Mạnh Chu bị thổi phồng, lòng hư vinh bành trướng, từ túi sau lưng móc ra hai sấp tiền mặt ném ra.

Một người bạn giật lấy đếm tiền: "Ước chừng có mười vạn tệ, mày thật sự nhặt tiền được à?"

"Có nhiều tiền như vậy, thiếu tao hai nghìn tệ có được không?" Một người bạn khác cũng nhón chân xem, chảy nước dãi nhìn số tiền khổng lồ.

Mạnh Chu vung tay, "Cả vốn lẫn lời, mày lấy 3000 tệ đi."

Người bạn nhận 3000, vui mừng không tả, vừa đếm tiền vừa nói, "Có bí quyết kiếm tiền thì chia sẻ cho anh em cùng hưởng chứ?"

"Nhiều tiền như vậy rốt cuộc từ đâu ra?"

"Còn không phải là thắng bạc sao?" Mạnh Chu giả vờ buồn rầu, "Mua vé số trúng, vận may tốt đến không tin nổi, đua ngựa, đặt cược, chọn màu, tao đều thắng."

Một người bạn nhớ lại tin tức vài ngày trước, " Vòng đua ngựa có người bạo chi mua một con ngựa què thắng liên tiếp mấy ngàn vạn là mày à?"

"Còn ai ngoài tao?" Mạnh Chu vỗ m.ô.n.g Doris, Doris hiểu chuyện đứng dậy, anh ta hào phóng vỗ quầy bar, nói với bartender, "Tối nay đơn của anh em rôi đều để tôi tính."

Nói xong, Mạnh Chu lại mời bạn bè uống thoải mái.

Sở Nguyệt Nịnh tìm chỗ ngồi xuống, nhân viên phục vụ mặc áo sơ mi trắng nơ đen tiến đến.

"Thưa cô, cô muốn uống gì?"

Sở Nguyệt Nịnh bối rối, khuôn mặt trắng nõn lộ vẻ lúng túng, đây là lần đầu tiên cô đến quán bar, không quen thuộc với các loại rượu, nên hỏi: "Quán của anh có loại rượu nào nhẹ độ và dễ uống không?"

Nhân viên phục vụ gợi ý một số loại cocktail, "Rượu Marguerite và Mojito đều có độ cồn tương đối thấp, không dễ say, cô có thể thử."

"Được rồi, cho tôi một ly Marguerite." Sở Nguyệt Nịnh gọi xong, nhân viên phục vụ nhanh chóng mang đến.

Ly Marguerite màu xanh lam, viền ly pha lê bên ngoài còn gắn một lát chanh.

Sở Nguyệt Nịnh khuấy những viên đá trong ly pha lê, nhìn về phía trước, Mạnh Chu và đám bạn đang uống rất nhiều rượu, cô nhìn chằm chằm vào chiếc vòng tay tơ hồng trên cổ tay Mạnh Chu.

Loading...