Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:19:56
Lượt xem: 20

Nhiều người nhận ra Trần Nghĩa Xuân, nhớ đến chuyện nhà ông ta, liền hỏi.

"Thầy Trần, hai đứa con của thầy thế nào?"

"Chết tiệt, chuyện ở mộ đã giải quyết chưa?"

"Giải quyết rồi." Trần Nghĩa Xuân vẻ mặt vui mừng, "Nguyên lai những gì Sở đại sư nói đều là thật, cây tài lộc cạnh bia mộ đã bị đào, chuyện trong nhà đều giải quyết. Cũng thật là thần kỳ, cây mới vừa đào, hai đứa con của tôi đã có thể xuống giường."

Nhóm người xung quanh đều vui mừng cùng Trần Nghĩa Xuân.

"Thật là may mắn!"

"Thầy Trần, có câu nói "lưu thanh sơn ở bất súc mạc phiền" (còn núi còn nước còn không lo thiếu củi đốt), quan trọng nhất là hai đứa con của thầy không sao cả."

"Đúng vậy, hai đứa con không sao là tốt nhất." Trần Nghĩa Xuân nói xong, liền nức nở khóc, ngồi xổm trên mặt đất không ngừng dùng tay dính đầy bùn đất khoai lang lau nước mắt, "Chỉ vì một cái cây, mà suýt nữa khiến nhà tan cửa nát."

"Cha mẹ đã qua đời, em trai cũng đã qua đời, vợ cũng không còn."

"Nếu tôi biết sớm nên chặt cây thì tốt biết bao?"

Nhóm người xung quanh cũng xúc động không thôi.

Ai có thể ngờ rằng, một cái cây đơn giản trong mộ phần, chỉ vì tu sửa mộ, phong thủy bị phá hỏng lại suýt nữa khiến nhà tan cửa nát?

Càng có nhiều người bị thuyết phục bởi khả năng bói toán thần thông quảng đại của Sở Nguyệt Nịnh.

Ngay cả hiện trường cũng chưa xem, chỉ cần bấm tay tính toán, liền tính ra thủ phạm là một cái cây, từ đó cứu hai mạng người.

"Sở đại sư." Trần Nghĩa Xuân một lần nữa bình tĩnh lại, ông ta lau khô nước mắt đứng dậy và hỏi, "Xin hỏi còn có nước bùa thanh thần hay không?"

"Anh còn muốn mua à?", Sở Nguyệt Nịnh ngạc nhiên, cho rằng Trần Nghĩa Xuân vì chăm con vất vả nên mới hỏi mua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-101.html.]

"Đúng vậy. Tối hôm qua con tôi mới tỉnh, tôi liền đem nước đường thanh thần cho chúng nó uống."

Trần Nghĩa Xuân vốn dĩ nghĩ rằng tất cả đều do Sở Nguyệt Nịnh làm, hẳn là sẽ có tác dụng.

Quả nhiên.

Nhớ đến sự thay đổi tốt đẹp của con, tâm trạng của Trần Nghĩa Xuân dần dần bình phục.

"Lúc đó chúng nó xuống giường được, nhưng sắc mặt trắng bệch, bước đi lảo đảo không có sức lực, tôi tưởng rằng chúng nó đói, liền nấu nước đường nóng cho chúng nó uống. Sau khi uống xong, sắc mặt chúng nó bắt đầu hồng hào, tinh thần cũng tốt hơn nhiều."

Nghe xong lời Trần Nghĩa Xuân, Sở Nguyệt Nịnh lấy ra một chiếc túi nhựa màu hồng từ trên xe đẩy, "Bùa thanh thần vốn có tác dụng tụ thần, hai đứa trẻ nằm trên giường bệnh lâu ngày, hồn phách không ổn định, cho nên bùa thanh thần pha nước đường mới có hiệu quả với chúng."

"Tuy nhiên, nếu hai đứa trẻ đã tỉnh lại, thì bùa vẽ hiệu quả sẽ càng tốt hơn."

Trần Nghĩa Xuân nghe nói hiệu quả sẽ tốt hơn nước đường, liền vội vàng đồng ý: "Vậy thì phiền Sở đại sư vẽ bùa."

Sở Nguyệt Nịnh lấy ra hai lá bùa màu vàng lá từ trong túi nhựa hồng, đặt lên bàn cạnh chén nước đường, mở nắp lọ chu sa, đổ một ít chu sa vào nắp bình.

"Nịnh Nịnh." Lâm Gia Hoa đầy chén nước qua.

Sở Nguyệt Nịnh nhận lấy bằng tay trái, đổ một ít nước vào nắp bình, hòa tan hỗn hợp chu sa.

Cô cầm bút lông, nhúng đầu bút vào dung dịch chu sa.

Hít một hơi thật sâu, tập trung tinh thần.

Bút vẽ nhanh chóng, nét chữ thanh mảnh, một tia kim quang lóe sáng trong nháy mắt.

DTV

Sở Nguyệt Nịnh nhìn hai lá bùa vẽ xong, khá hài lòng. Việc phá giải trận mượn mệnh đổi vận trước đây đã mang lại cho cô một lượng công đức lớn, theo sự gia tăng của công đức tích lũy, hiệu quả của bùa vẽ cũng ngày càng mạnh mẽ.

Cô buông bút, gập hai lá bùa thành hình tam giác theo thứ tự và đưa cho Trần Nghĩa Xuân, "Đây là hai lá bùa an thần, cần bảo quản cẩn thận, mỗi đêm đặt dưới gối đầu của hai đứa trẻ khi ngủ, một tuần sau tinh thần của hai đứa trẻ sẽ phục hồi như trước khi bị bệnh."

Trần Nghĩa Xuân nâng niu hai lá bùa, coi chúng như báu vật vô giá, cẩn thận cất vào người, vuốt ve số tiền ít ỏi còn lại, muốn nói lại thôi.

Loading...