Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 924

Cập nhật lúc: 2024-12-25 17:24:05
Lượt xem: 25

“Chúng ta cứ ngồi ở bên này canh một chút trước đã, nhìn xem bên trong có người ra vào hay không đã, đến lúc đó xem tình huống rồi tính.” Trước mắt Lâm Quân Trạch cũng chỉ có thể quyết định như vậy.

Lúc này đêm cũng đã khuya, mấy người bắt đầu nghỉ ngơi. Mà Cố Tri Ý bên này, cũng đang tìm cách để đi ra ngoài.

DTV

Hôm nay tới nơi này, tổng cộng Cố Tri Ý cũng chỉ nhìn thấy mấy người phụ nữ, vậy thì ở đâu ra những đứa bé kia?

Đặc biệt là khi tới buổi tối, thỉnh thoảrng vang lên tiếng khóc nỉ non của trẻ con.

Chuyện này khiến Cố Tri Ý càng thêm xác định, nơi này chắc chắn là có bí mật gì đó.

Chỉ nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, lại không nhìn thấy phụ nữ mang thai? Hay là đều giấu bọn họ đi đâu rồi?

Cố Tri Ý càng ngày càng cảm thấy lo lắng trong lòng.

Cả ngày hôm nay khi tới giờ ăn cơm, người phụ nữ lúc trước đều bưng cơm lại đây cho cô.

Trừ chuyện này ra thì việc giao lưu với Cố Tri Ý cơ hồ là bằng không.

Giống như là chỉ làm tốt bổn phận của một người bưng trà đảo cơm mà thôi.

Rất nhiều lần Cố Tri Ý hỏi cô ta, cô ta cũng chỉ lắc đầu với Cố Tri Ý.

Như vậy, tin tức Cố Tri Ý có thể tìm hiểu lại càng ít.

Lúc này, thời gian buổi tối, Cố Tri Ý nói mình muốn đi WC, người phụ nữ kia dẫn Cố Tri Ý đi WC. Trên đường đi, Cố Tri Ý làm bộ lơ đãng hỏi một câu.

“Tại sao ở đây lại không nhìn thấy mấy người phụ nữ?”

Người phụ nữ kia hẳn là nghe hiểu lời của Cố Tri Ý, nhưng vẫn lắc đầu như cũ. Hiển nhiên là đều tránh mà không đáp những vấn đề mà Cố Tri Ý hỏi.

Lúc Cố Tri Ý chuẩn bị hỏi lại, thì người phụ nữ kia mở miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-924.html.]

“Cô vẫn nên đừng hỏi nhiều như vậy.” Người phụ nữ kia dùng giọng nói uy h.i.ế.p nói, sau đó vội vàng kéo Cố Tri Ý trở về chỗ cũ.

Lúc này, Cố Tri Ý càng thêm xác định, nơi này có mờ ám.

Chỉ là, bây giờ cô bị nhốt ở trong phòng, muốn đi lại xung quanh đậy xem xét thì còn cần nghĩ ra cách gì khác mới được.

Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch hai bên đều đang tìm cơ hội. Cố Tri Ý cảm thấy cũng không thể lại kéo dài thời gian như vậy, nếu không có lẽ Thái Thu Lan bên kia cũng sẽ bị bán đi nơi khác mất. Đến lúc đó thì cô có muốn tìm thì lại càng khó khăn hơn.

Cho nên ngày hôm sau, Cố Tri Ý liền nói với người phụ nữ kia: “Chị gì ơi, em muốn ra ngoài dạo một chút. Chị yên tâm, em chắc chắn sẽ không đi lung tung. Chị nghĩ mà xem, đây cũng là nơi sinh sống sau này của em, dù sao thì em cũng phải làm quen một chút đúng không?”

Cố Tri Ý cố gắng dùng từ ngữ dễ hiểu để nói. Sợ người phụ nữ kia nghe không hiểu, Cố Tri Ý còn khoa tay múa chân.

Người phụ nữ kia chưa nói gì, sau khi đặt bữa sáng ở tại chỗ cho Cố Tri Ý, liền đi ra ngoài.

Không bao lâu, liền quay lại, nói là có thể đi ra ngoài đi dạo một chút cùng với Cố Tri Ý.

Cố Tri Ý vừa nuốt xuống một ngụm bánh mì cuối cùng... doạ c.h.ế.t cô rồi.

“Khụ khụ, vâng, được cảm ơn chị.” Cố Tri Ý vỗ n.g.ự.c mình, thở nhẹ ra một hơi.

Sau đó giả vờ thu dọn chén mình vừa mới ‘ ăn xong ’, sau đó đi theo người phụ nữ kia ra ngoài.

Đây cũng coi như là bước đột phá đầu tiên.

Sáng sớm, Lâm Quân Trạch bên này cũng bắt đầu đi dọc theo con đường ngày hôm qua, chuẩn bị xem xét kỹ càng lại xem nơi này còn có lối đi ngầm nào khác không, hoặc là có con đường nào có thể tới sơn cốc nữa không.

Hai người đều đang cố gắng hết mình.

Cố Tri Ý đi ở sơn cốc này, hiển nhiên là đã nói với quản sự bên này rồi.

Lúc này mọi người nhìn thấy Cố Tri Ý đi ra, cũng đều tỏ vẻ thấy nhiều không trách, mỗi người đều bận rộn công việc trong tay mình.

Loading...