Sau khi đám rời , Cố Tri Ý liền tắt TV.
“Được , quy định mỗi ngày chỉ xem TV trong nhiêu đó thời gian thôi, hôm nay các con xem xong TV .”
“A! Mẹ, nhưng mà con vẫn xem tiếp.” Nhi Bảo bày vẻ mặt ủy khuất .
“Muốn xem nữa ?” Cổ Tri Ý hỏi.
Nhị Bảo gật gật đầu.
“Ngày mai xem .” Cố Tri Ý xong, liền tắt TV.
Một chút đường sống để thương lượng cũng .
Hai đứa nhỏ nhịn mà cảm thấy thất vọng.
cũng hiểu chuyện mà cái gì.
Cố Tri Ý thấy thời gian cũng còn sớm, cô dọn dẹp một chút liền chuẩn khỏi nhà đón Tam Bảo.
“Vợ, đón cùng với em nhé.” Lâm Quân Trạch , lúc đẩy xe đạp ngoài .
Cuối cùng hai cùng đón Tam Bảo.
Ngày hôm nay Tam Bảo cảm giác như học nhiều thứ.
Thích Trúc cũng cực kỳ lòng đối với học sinh , cho cùng thì cái chuyện vẽ tranh , vẫn chú ý đến thiên phú.
Hôm nay Thích Trúc cũng tận mắt chứng kiến thiên phú của Tam Bảo, Thích Trúc đúng là cực kỳ tin tưởng.
Dựa theo tình huống như , thì chuyện Tam Bảo xuất sư cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
“Được, tồi, buổi học ngày hôm nay cứ dừng ở đây , con trở về ngẫm , hôm nay còn chỗ nào hiểu, thì ngày mai con đến đây hỏi .” Thích Trúc lòng .
“Vâng, thầy.” Tam Bảo .
“Nghỉ ngơi một lát , con phong chừng sắp đến đón con .”
Bên Tam Bảo mới ăn chút điểm tâm, Cổ Tri Ý liền gõ cửa.
“Ông Thích, tới đón Tam Bảo.”
“Ừm, vặn buổi học của ngày hôm nay cũng xong .” Thích Trúc .
Nhìn cái bộ dạng của Thích Trúc, Tam Bảo hẳn là làm cho ông lòng.
Thời điểm Cố Tri Ý đến đây, cũng mang theo chút trái cây đến.
“Thời điểm tới đúng lúc thấy chỗ bán dưa, liền mang cho ngài một quả để ngài nếm thử xem. Ngài vất vả .“ Lâm Quân Trạch .
“Ài, khách khí như làm cái gì?” Thích Trúc như , nhưng cũng nhận lấy .
Nói cho cùng thì đây cũng là đồ vật gì quá quý giá, vẫn thể nhận .
“Ba ba, , ngày hôm nay con với thầy học thật nhiều.” Tam Bảo thấy hai Lâm Quân Trạch, liền vội vàng tiến lên chia sẻ với hai một chút về thành quả của bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-909.html.]
“Vậy ông Thích chúng về đây.” Cố Tri Ý buồn sờ sờ đầu của Tam Bảo, với ông Thích bên .
“Được, ngày mai mang đứa trẻ tới là .” Thích Trúc .
Cố Tri Ý chào tạm biệt với Thích Trúc xong liền trở về.
Thời điểm đường, Tam Bảo ngoài miệng vẫn luôn hôm nay học những cái gì, một câu một câu đều những gì thầy dạy hữu dụng.
Cố Tri Ý cũng thể , rằng Tam Bảo thật sự thích ông Thích bên .
“Thầy còn bảo con buổi tối hôm nay về ngẫm những gì học, nếu gì hiểu ngày mai đến hỏi.”
“Được, đêm nay con hãy tự ngẫm thật , chúng một cơ hội như , nhất định cố gắng học tập thật mới .” Cố Tri Ý vuốt đầu của Tam Bảo, .
“Mẹ, cứ yên tâm , con sẽ.”
Chờ đến thời điểm Tam Bảo trở về, hai đứa nhóc Đại Bảo và Nhị Bảo mới đóng TV .
Cố Tri Ý nhà , liền hai đứa nó làm cái gì.
mà cô cũng toạc , cho cùng thì loại chuyện , khi còn nhỏ cô cũng từng làm ít.
Nhị Bảo thấy Tam Bảo, liền kéo lấy Tam Bảo giới thiệu món đồ chơi mới trong nhà.
“Tam Bảo, em mau đến đây mà xem, hôm nay ba ba mua TV .”
Nói đồng thời còn chỉ chỉ cái TV đặt bàn.
Lâm Quân Trạch cũng mở cho Tam Bảo xem một chút.
“Oa! TV kìa!” Tam Bảo cũng bày vẻ mặt tò mò.
DTV
Vì thế, vốn dĩ hai xem TV, bây giờ biến thành ba xem.
Cố Tri Ý cũng quản nữa, chăm sóc hai đứa bé nhất, để cho Lâm Quân Trạch nấu cơm.
“Mấy đứa các con, xa xem cho , mấy đôi mắt còn cần nữa hả?” Cố Tri Ý lời đó xong, liền cảm thấy một loại cảm giác quen thuộc ập đến.
Đây... đây còn là mấy lời lúc cô thường treo bên miệng ?
Từ khi nào mà tính cách của cô biến hoá thành thế ? Cố Tri Ý cũng hoảng hốt một phen.
Mấy đứa nhỏ tự giác dịch cái ghế phía , cho dù là bây giờ phim truyền hình gì để xem, nhưng vẫn thể xem đến mùi ngon như cũ.
Cố Tri Ý thực sự thể hiểu nổi mấy cmái hình ảnh trắng đen cái gì .
Cũng để ý đến nữa, tiếp tục hai đứa bé nhất.
“Mẹ, !” Đoàn Đoàn thấy mấy trai ở chỗ , cũng Cố Trị Ý ôm bé xem.
“Ai da, cái TV cái gì chứ?” Cố Tri Ý bất đắc dĩ .
mà vẫn điều chỉnh thật chỗ của hai đứa nhỏ ở giường đất, để hai đứa đều thể thấy rõ ràng cái TV nhỏ mặt.
Đừng đến cái TV , thật đúng là nhỏ bình thường...
mà cũng thể cản trở mấy đứa nhỏ hiếm lạ mà xem.