“Cậu chắc chắn chứ?” Thủ lĩnh thấy Robert thề thốt thì gần hỏi một câu.
“ , vô cùng chắc chắn. Ngài xem đàn ông Trung Quốc công phu thần bí gì đó của Trung Quốc ?”
Robert cau mày. Hiện tại chỉ thể nghĩ đến khả năng mà thôi.
“Công phu của Trung Quốc? Hay là vật gì đó...” Thủ lĩnh còn hết, Robert phía tiếp: “Có họ vũ khí bí mật gì đó thể ngăn đạn ?”
“Không! Điều khó mà tin .” Thủ lĩnh bác bỏ.
Họ tự xưng là quốc gia kỹ thuật khoa học hàng đầu, đến kỹ thuật của họ còn làm vật gì thể chống đạn, huống chi chỉ là Trung Quốc .
Hai họ thương lượng thăm dò cơ sở bên Lâm Quân Trạch thì lập tức nhận tin tức về Trung Quốc một bước.
Mấy Robert vẫn là chậm một bước.
Một tay Robert còn băng thạch cao, ảo não đ.ấ.m trung bằng một tay khác.
Anh chỉ thể trở về mà báo cáo với thủ lĩnh.
Lâm Quân Trạch mặt đất đang dần dần thu nhỏ bên ngoài cửa sổ, bầu trời xanh mây trắng ở ngoại quốc, vẫn cảm thấy bầu trời Trung Quốc xanh hơn.
“Tiểu Lâm , việc gì chứ?” Khi máy bay vững vàng trung, Lưu Bác Viễn bên đến hỏi thăm tình hình của Lâm Quân Trạch.
“Giáo sư Lưu, gì đáng ngại cả. Cảm ơn ngài nghĩ đến .” Lâm Quân Trạch trả lời.
“Tôi còn cảm ơn đây . Thấy còn trẻ tuổi như thì tương lai đầy hứa hẹn. Cậu kết hôn chứ?” Giáo sư Lưu xuống hàn huyện với Lâm Quân Trạch.
“Vâng, kết hôn , năm đứa nhỏ ạ.” Lâm Quân Trạch làm bất ngờ.
“Khụ khụ, năm, năm đứa bé hả?” Lưu Bác Viễn giật hỏi.
“ ạ.” Lâm Quân Trạch trả lời.
Lần giáo sư Lưu cũng cái gì.
“Ha ha, còn trẻ như mà nghĩ đến nhiều con đến thế ... Rất , , phúc.”
“ ạ, hai đôi là song sinh ạ.” Lâm Quân Trạch .
Nhắc đến mấy đứa bé nhà , sắc mặt còn như nữa.
DTV
“Tôi còn tưởng kết hôn nên giới thiệu con gái lớn của cho đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-879.html.]
Lâm Quân Trạch nghĩ đến còn chuyện thế . Cũng may ngay từ đầu thể hiện rằng kết hôn.
Bằng giáo sư Lưu giới thiệu đối tượng cho mất.
Lưu Bác Viễn xong vài câu thì trở về chỗ của .
Lâm Quân Trạch tại chỗ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ai thể nghĩ đến gần đây đào hoa đến .
Chẳng qua Lâm Quân Trạch còn cho rằng về nước thì sẽ trở về nhà ngay lập tức, kết quả ngờ khi trở quân đội thì còn một đống chuyện đang đợi .
Vì chờ đến khi Lâm Quân Trạch về đến nhà thì là hai tháng .
cũng chỉ trở về vài ngày.
Đêm hôm khuya khoắt Lâm Quân Trạch chạy trong đêm trở về nhà, còn hy vọng thể ở nhà lâu một chút.
Cố Tri Ý tiếng gõ cửa làm cho tỉnh ngủ, nhưng cô cũng căng thẳng một lúc.
Sau khi tiếng của Lâm Quân Trạch thì bất đắc dĩ.
Sao cứ chọn trở về thời gian nửa đêm thế . Thật sự là hù c.h.ế.t .
“Sao về muộn ?” Cố Tri Ý mở cửa , tức giận .
Kết quả ngờ Lâm Quân Trạch bước cửa ôm lấy cô.
“Anh làm gì ?” Cố Tri Ý tức giận vỗ lưng Lâm Quân Trạch.
Lúc đang là mùa hè, đúng là chú ý gì cả. Vừa bước đến là một cái ôm.
“Vợ . Anh nhớ em.”
“Được , nhà !” Cố Tri Ý vỗ lưng .
Lúc Lâm Quân Trạch mới bất đắc dĩ buông cô .
Sau khi hai họ nhà, Cố Tri Ý còn cố ý bảo Lâm Quân Trạch bước nhẹ chân.
“Đừng làm ồn đến con gái và con trai !”
“Anh , vợ .” Lâm Quân Trạch nhẹ giọng .
Chỉ là khi đến nhà thì bắt đầu cần mặt mũi mà kề cận Cố Tri Ý chuyện.