Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 702
Cập nhật lúc: 2024-12-22 07:41:20
Lượt xem: 42
Cố Tri Ý nhìn vậy không khỏi nhớ tới, lúc mình đọc sách trước kia cũng như thế, gặp được từ không quen biết, chỉ biết cam chịu đọc linh tinh.
Cố Tri Ý nghĩ rằng trong nhà chỉ có bốn mẹ con, cũng không có việc gì làm, cho nên từ trong ngăn tủ, thực tế là từ không gian lấy ra một đài radio.
Mấy đứa nhỏ thấy Cố Tri Ý lấy ra một thứ gì đó màu đen, đều tò mò hỏi: “Mẹ ơi, thứ màu đen này là gì thế?”
Bọn họ đều đã không ngạc nhiên với việc Cố Tri Ý hay lấy ra những thứ đồ vật mới lạ. Mẹ giống như một cái bảo tàng.
“Đây là radio, mấy đứa nghe xem, hiện tại có phải không nghe được tiếng gì hay không?”
Sau khi Cố Tri Ý cắm điện, thử chỉnh kênh một chút, ban đầu đều tiếng sàn sạt.
“Mẹ ơi, không có âm thanh!” Nhị Bảo nhìn hành động của Cố Tri Ý. Nhưng hồi lâu cũng không nghe được âm thanh gì.
Cố Tri Ý lại chỉnh kênh lần nữa, không nghĩ tới Cố Tri Ý thực sự đã tìm thấy một kênh.
Nhưng đây chỉ là nói về một số tin tức.
Mấy đứa nhỏ vốn dĩ đang nghe cái hộp đen phát ra tiếng sột soạt, không ngờ lúc này lại truyền âm thanh, bọn nhỏ đều vô cùng tò mò.
“Mẹ mẹ, thật sự có âm thanh này!”
Mắt Tam Bảo sáng lên lấp lánh, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý kêu mấy đứa ngồi xuống, đứa nào đứa nấy cũng nghiêm chỉnh ngồi nghe, chẳng qua trong đài nói những thứ này tụi nhỏ cũng không hiểu, nghe một lúc thì cảm thấy nhàm chán.
Cố Tri Ý suy nghĩ một lúc, hình như trong không gian còn có cuộn băng.
Vì vậy, cô cầm ra một cuộn băng tiếng Anh, cứ như vậy bỏ vào, nhưng vẫn cố ý chỉnh âm thanh nhỏ lại.
Bọn nhỏ nghe được là tiếng hát, lần này thật sự đã bị hấp dẫn.
Thỉnh thoảng còn ngâm nga theo giai điệu ở bên trong.
Lúc trước Cố Tri Ý cũng đã dạy bọn nhỏ nói tiếng Anh, nhiều ít vẫn còn sử dụng được.
Sức học của Nhị Bảo cũng không tệ, đặc biệt là bộ môn ngôn ngữ này.
Nghe xong còn đi truyền đạt với Cố Tri Ý ý nghĩa của câu hát.
Cố Tri Ý tỏ vẻ có chút khiếp sợ.
“Nhị Bảo, con nghe hiểu?”
Nhị Bảo vẻ mặt không phục, phảng phất chính mình bị người ta xem thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-702.html.]
“Mẹ, con đương nhiên nghe hiểu được! Cái này cũng không phải rất khó, đúng không, Đại Bảo.”
Nhị Bảo hơi có chút đắc ý nhìn Đại Bảo.
Vốn dĩ cho rằng chỉ có mình hiểu. Đại Bảo có khi còn không hiểu, không nghĩ tới Đại Bảo thế nhưng gật đầu.
Nhị Bảo có cảm giác thất bại.
Tại sao Đại Bảo cái gì cũng biết!
Chán ghét!
DTV
“Quá giỏi, Nhị Bảo của chúng ta hiện tại quá lợi hại, biết được rất nhiều từ ngữ tiếng Anh.” Cố Tri Ý cũng không làm suy giảm sự tự tin của đứa trẻ. Cô sờ đầu Nhị Bảo, khen ngợi nói.
Nhị Bảo là một đứa trẻ rất dễ hài lòng. Thấy không, Cố Trị Ý chỉ khen một chút, Nhị Bảo lập tức thay đổi tâm tình.
Mấy đứa nhỏ đều nghiêm túc nghe bài hát trong radio.
Cố Tri Ý nghĩ rằng thứ này không phải đồ vật nên có ở niên đại này, cho nên sau khi nghe xong cô liền cất đi.
Tới gần giữa trưa, Lâm Quân Trạch dẫn theo mọi người đi chơi, ước chừng sẽ không trở lại, Cố Tri Ý cũng không nổi lửa.
Trực tiếp mang ba đứa nhỏ đi ra ngoài ăn cơm.
Hiện tại đã có một vài quầy hàng nhỏ mở nối tiếp nhau trên đường phố.
Thỉnh thoảng Cố Tri Ý sẽ đi ngang qua nếm thử hương vị một chút, đúng là không tệ.
Cô dẫn theo ba đứa nhỏ đi đến một nhà bán mì phở bên đường.
Khi đi ra ngoài, Đại Bảo và Nhị Bảo giống như hộ pháp, hai đứa nhỏ chia nhau đi bên trái bên phải Cố Tri Ý, còn cẩn thận dè dặt đỡ cô. Sợ Cố Tri Ý xảy ra chuyện, còn Tam Bảo là người đi trước mở đường.
Hình ảnh này thấy thế nào cũng là quỷ dị kỳ lạ.
Giống như thứ gì đặc biệt quan trọng đi ra ngoài, có người mở đường, người bảo vệ hai bên?
Cố Tri Ý bị ý nghĩ của chính mình chọc cười.
“Mẹ ơi, mẹ cười cái gì thế ạ?” Đại Bảo khó hiểu hỏi.
“Không có, không có, chỉ là đột nhiên mẹ nghĩ tới, ba đứa con trai bảo bối của mẹ hiện tại biết thương người, mẹ đang vui mừng thôi.”
Cố Tri Ý cũng không dám nói chính mình nghĩ bọn nhỏ trở thành hộ pháp gì đó.
Cố Tri Ý vẫn rất thành thạo trong việc vuốt m.ô.n.g ngựa.