Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 608

Cập nhật lúc: 2024-12-21 15:02:07
Lượt xem: 61

Nếu một nhân tài như thế có thể đào đến trường học nông nghiệp của bọn họ, đây cũng là vấn đề vì lợi ích của người dân.

Cố Tri Ý không biết rằng có một nhóm giáo sư nông nghiệp đang hứng thú vội vàng ngồi xe lửa tới kinh đô gặp cô.

DTV

Hiện tại mỗi ngày đều bình thường. cuộc sống rất nhẹ nhàng và yên bình.

Chính là cô phát hiện thái độ của Ngô Tố Vi đối chính mình dường như có chút quá mức nhiệt tình.

Lúc trước cảm thấy Ngô Tố Vi cũng không phải là loại người nhiệt tình nói chuyện với người khác, không nghĩ tới, qua mấy ngày tiếp xúc, người này thật sự lại là như vậy.

Chính là cô cảm giác đối với chính mình có chút kỳ lạ, giống như muốn lấy lòng.

Cố Tri Ý bên này còn không có biết rõ ràng Ngô Tố Vi có ý gì đối với chính mình, mà mấy người giáo sư bên kia đã g.i.ế.c đến Hoa Thanh.

Gần đây có thể nói rằng Trương Hiến Trung là người có chuyện vui nên tinh thần rất thoải mái, lúc này, mỗi bước đi đều mang theo gió.

Chỉ là hôm nay vừa bước vào văn phòng của mình đã nhìn thấy mấy người ngồi bên trong, thế là mới vừa chuẩn bị bước vào thì bước chân đã lập tức khựng lại.

Thế này là do bản thân mình đã đi phần sao?

Ông ấy còn đang chuẩn bị lùi ra bên ngoài, nhưng chưa kịp bắt đầu đã bị một trong số mấy người đó nhìn thấy và trực tiếp gọi ông ấy lại.

“Hiệu trưởng Trương. Nào, nào, vào trong đây ngồi!”

Dẫn đầu là giáo sư Trần, ông ấy rất nhiệt tình đón Trương Hiến Trung vào trong.

Trương Hiến Trung cảm thấy bản thân ông ấy mới là khách, thế là ông ấy cứ như thế mà bị lôi vào bên trong.

Sau khi nhìn thấy mấy người quen mặt thì cuối cùng Trương Hiến Trung cũng kịp phản ứng.

Gương mặt tò mò hỏi: “Ông Ninh, sao hôm nay ông lại rảnh rỗi mà đến đây thế? Có chuyện gì vậy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-608.html.]

Người được gọi là ông Ninh kia chính là giáo sư Ninh, ông ấy đang bình chân như vại ngồi trên ghế sofa, nhìn thấy gương mặt tò mò của Trương Hiến Trung thì cười nói: “Tiểu Trương à, không cần căng thẳng! Lần này chúng tôi đến đây là muốn nghe ngóng về một người.”

Nghe thấy ông Ninh bảo muốn hỏi thăm về một người thì lúc này còi báo động trong lòng Trương Hiến Trung đã vang lên inh ỏi.

Ông ấy đã từng được chứng kiến bản lĩnh của thế hệ trước, lúc này họ nói muốn tìm một người, chỉ sợ là không đơn giản như thế, đã có thể đến hoa thanh tìm người thì việc đào người đi còn xa sao?

Nhưng người ta cũng đã tìm đến cửa, bản thân mình cũng không tiện từ chối, thế nên ông ấy đành khách sáo hỏi: “Tìm người sao? Tên là gì, để tôi đi hỏi thăm giúp ông.”

Ông Ninh cười ha ha không ngừng, cười đến mức khiến trong lòng Trương Hiến Trung muốn nổi da gà rồi.

“Một cô gái tên Cố Tri Ý, là sinh viên mới của năm nay, nghe nói là trạng nguyên của tỉnh Liêu.”

Trương Hiến Trung vừa nghe thấy tên của Cố Tri Ý thì nỗi bất an trong lòng ông ấy đã được chứng mình.

Đến rồi, đến rồi, quả nhiên là đến cướp người đi mà.

Nhưng trên mặt thì không thể không bày ra vẻ mặt vui cười, nói: “A, bạn học Cố à, ông tìm cô ấy có việc gì không?”

Trương Hiến Trung còn muốn hỏi thăm nhiều hơn nữa nhưng lại sợ họ vì bài báo phát biểu của Cố Tri Ý, thấy được tài năng của cô ấy nên mới đến trường học đoạt người.

“Ôi, ông cứ trực tiếp gọi người đến là được rồi, sao phải dài dòng văn tự hỏi nhiều như thế chứ?”

Ông Ninh trực tiếp không kiên nhẫn được nữa, người ta còn đang vô cùng sốt ruột muốn tìm người đến, thế mà Trương Hiến Trung còn ở đây hỏi bảy hỏi tám.

“Ha ha, được, tôi sẽ cho người đi gọi Cố Tri Ý.”

Cuối cùng Trương Hiến Trung cũng bị ép buộc mà bất đắc dĩ làm theo, ông ấy chỉ có thể đi ra ngoài bảo người đi gọi Cố Tri Ý đến.

Cố Tri Ý tưởng rằng hiệu trưởng Trương tìm cô còn có chuyện gì nên cô cũng không quá quan tâm.

Chờ bước vào cửa đã nhìn thấy toàn bộ trong phòng thì không khỏi ngượng ngùng nói: “Hiệu trưởng Trương, em xin lỗi, em không biết thầy còn có khách, nếu không thì một lát em sẽ quay lại.”

Loading...