Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 596
Cập nhật lúc: 2024-12-21 15:01:48
Lượt xem: 48
Nhà hàng ở Kinh Đô lớn hơn nhà hàng ở huyện thành rất nhiều. Lúc này đang là giờ cơm nên người ta đã gọi không ít đồ ăn lên bàn.
Cố Tri Ý cũng tìm một bàn sát tường, ngồi xuống.
Mấy người họ cũng được xem như có kinh nghiệm. Họ ngồi lên ghế. Tam Bảo được anh trai Đại Bảo ôm lên ghế.
Sau khi ngồi vào bàn, Nhị Bảo làm ra dáng vẻ rất hiểu biết, cậu bé dùng hết khả năng trong những ngày đi học của mình để đọc từng chữ trên thực đơn bên ngoài cửa sổ.
“Cơm, bánh màn thầu, mì.”
“Các con muốn ăn gì thì tự mình xem nha!” Cố Tri Ý không muốn cắt ngang Nhị Bảo đang hào hứng tập đọc, lúc này là giai đoạn đứa bé rất tò mò với mọi thứ xung quanh, vì vậy biết chữ thì lập tức khoe khoang. Cổ Tri Ý cũng cho cậu bé cơ hội để Nhị Bảo nhận biết được nhiều chữ cũng tốt.
“Mẹ, con muốn ăn sủi cảo chiên.” Đại Bảo nhìn thoáng qua thực đơn nói món ăn cậu bé muốn ăn.
Nhị Bảo nhìn thực đơn một hồi lâu, Tam Bảo thì ngây thơ xem không hiểu gì nhưng vẫn giả vờ và rất chăm chỉ đọc hết thực đơn.
“Ăn thịt. An thịt.”
Cố Tri Ý:…….
Sau cùng thì Nhị Bảo cũng gọi một phần sủi cảo chiên, còn Tam Bảo là một bát sủi cảo, ăn cùng với Cố Tri Ý.
Dù sao thì một phần ăn cũng không ít, mà sức ăn của hai mẹ con cũng không lớn nên như thế là vừa vặn.
Ngồi trong một nhà hàng quốc doanh rộng rãi như thế này, Cố Tri Ý cũng xem như đã cảm nhận được hơi thở của Kinh Đô xưa.
Những người xung quanh đều nói bằng giọng địa phương, họ đang nói đến mấy tin tức gần đây.
Hiện tại, chính sách của quốc gia đang ngày càng sáng tỏ nên nụ cười trên mặt nhiều người đều có vẻ nhiều hơn.
Cơm nước xong xuôi, sắc trời cũng đã chầm chậm tối xuống, Cố Trị Ý cũng dẫn theo mấy đứa bé trở về.
Hiện tại đang là mùa hè, trời tối xuống rất trễ. Xung quanh không ít những người dùng cơm xong đi ra ngoài tản bộ, ngược lại cô cũng không cần lo lắng về vấn đề an toàn.
Cứ như thế mà chầm chậm đi về. Sau khi về đến sân nhà mình thì để cho mấy đứa bé tắm rửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-596.html.]
Hiện tại, Tam Bảo đã có hai người anh trai là Đại Bảo và Nhị Bảo hướng dẫn nên Cố Tri Ý cũng bớt lo lắng.
Lúc Lâm Quân Trạch không có ở đây, thỉnh thoảng Tam Bảo vẫn ngủ cùng phòng với Cố Tri Ý.
Ban ngày, ai đi đến trường người đó, nơi học của Cố Tri Ý và ba anh em cũng tiện đường nên cùng nhau đi.
Cảm giác mỗi ngày đi học cùng với mẹ đúng là rất lạ lẫm.
Nhị Bảo vĩnh viễn giống như một đứa bé động kinh vậy, cậu bé cứ nhảy nhót về phía trước.
Trước tiên là đưa Tam Bảo đến nơi giữ trẻ, sau đó đi đến giao lộ phân nhánh thì ba mẹ con mới tách nhau ra.
“Ngoan ngoãn đi học nha!” Trước khi đi, Cố Tri Ý vẫn không quên căn dặn.
“Con biết rồi.” Đại Bảo và Nhị Bảo vẫy tay chào tạm biệt Cố Tri Ý, sau đó cũng đi về phía trường học của mình.
Cố Tri Ý vừa ngồi vào chỗ, Hồ Tư Tuệ đã lôi kéo cô đến gần bí mật nói chuyện.
“Làm sao vậy?”
DTV
Rất đương nhiên Cố Tri Ý đã rất quen thuộc với dáng vẻ mỗi ngày đều có chuyện để tám của Hồ Tư Tuệ.
“Thì ra là Ngô Tố Vi ở trường học của chúng ta đúng là đã bị người ta mạo danh thay thế, nghe nói tối hôm qua đã thẩm tra ra rồi.”
Cố Tri Ý biết Hồ Tư Tuệ này có chút quen biết nên để biết mấy chuyện này cũng không khó. Nhưng Cố Tri Ý lại rất bất ngờ tốc độ phá án của những người này.
Nhưng điều Cố Tri Ý vẫn chưa biết đối với loại người như Lý Tiểu Nha này, nếu thật sự không dùng thủ đoạn gì đó thì có thể cô ta sẽ không bao giờ nhận tội.
Cố Tri Ý khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi: “Còn gì nữa không?”
“Không phải chứ, sao cậu lại không có vẻ gì là bất ngờ vậy?” Hồ Tư Tuệ rất không hài lòng khi Cố Tri Ý có phản ứng bình thản như thế.
Thông thường khi nhận được một tin tức bùng nổ như thế, không phải vẫn nên là một dáng vẻ bất ngờ mà hỏi: Thật sao? Tôi không tin, tôi không tin.
Cố Tri Ý này quá bình tĩnh rồi.