Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 523

Cập nhật lúc: 2024-12-20 11:35:19
Lượt xem: 78

Người cha ruột Lâm Quân Trạch đứng một bên nhìn đến lúng túng muốn tìm khe hở để chui xuống cho rồi.

Không biết Nhị Bảo này giống ai, cậu bé rất cao tay trong việc dỗ dành con gái. Anh ngẫm lại thấy bản thân mình cũng không phải kiểu người như vậy. Chẳng lẽ là tự hiểu???

Rót cho Hồ Tư Tuệ một ly nước thì Cố Tri Ý bên kia vẫn còn buồn ngủ đã đi ra.

Vừa thức dậy nên giọng nói của cô còn hơi khàn: “Lâm Quân Trạch, có người đến sao?”

“Ừm, bạn học của em đến tìm.” Lâm Quân Trạch cố nén cười nói, anh đã dự đoán được dáng vẻ xấu thổ này của cô vợ mình.

Quả nhiên, Cố Tri Ý đã ném cho anh một ánh mắt biểu lộ ý đợi lát nữa sẽ tính sổ với anh, sau đó lập tức vỗ vỗ vào mặt mình, đi vào phòng.

Vừa vào đã nghe thấy Nhị Bảo lừa gạt Hồ Tư Tuệ đến mức cô ấy không còn nhận ra hướng Bắc nữa.

Cố Tri Ý: Thất Sách!

“Tuệ Tuệ, sao hôm nay lại đến nhà tôi? Không phải còn có giờ học sao?”

“Tiểu Ý, cô đã thức dậy rồi à? Còn không phải hôm nay không nhìn thấy cô đến học nên đến xem cô thế nào. Ôi, nếu biết nhà cô có mấy đứa bé... đẹp trai thế kia thì hôm qua tôi đã đến cửa rồi.”

Hồ Tư Tuệ đáng c.h.ế.t này thích ứng rất nhanh.

Cố Tri Ý: ...

DTV

Trong lúc bản thân cô không có ở đây đã xảy ra chuyện gì rồi?

“Ha ha, bây giờ gặp cũng không muộn. Đúng vậy, cô ăn cơm chưa? Có muốn ăn cùng không?”

“Ăn rồi, ăn rồi. Tôi đã ăn ở tiệm cơm rồi mới đến đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-523.html.]

Hồ Tư Tuệ vội vàng nói. Cố Tri Ý vỗ trán. Bản thân cô đã ngủ đến choáng váng, bây giờ là mấy giờ rồi, người ta chắc chắn là đã ăn xong rồi mới đến.

Nhưng nghĩ đến vì sao bản thân mình vì sao lại thức trễ như vậy thì trừng mắt nhìn kẻ cầm đầu kia.

Cố Tri Ý vội vàng ăn sáng. Bên kia Hồ Tư Tuệ và Nhị Bảo đã thành lập tình bạn vượt tuổi tác rồi.

Buổi trưa, họ giữ Hồ Tư Tuệ ở lại ăn cơm trưa, cơm nước xong xuôi thì Hồ Tư Tuệ lại về trường học trước.

Bên này, Cố Tri Ý nghỉ ngơi một lát, sau đó lại dẫn theo mấy đứa bé đến trường học gần đó báo danh.

Ở đây, trường tiểu học đã khai giảng được mấy ngày rồi, vì vậy Cố Tri Ý trực tiếp đến tìm đến giáo viên nhiệm trước đó đã đón tiếp cô. Sau khi nộp hồ sơ của hai đứa lên thì việc làm thủ tục nhập học cũng rất nhanh. Dù sao trước đó cũng đã nói chuyện trước, còn thêm việc gia đình là quân nhân và thân phận sinh viên trường đại học Hoa Thanh nữa.

“Được rồi, cảm ơn giáo viên Lưu. Sáng ngày mai, tôi sẽ đưa mấy đứa bé đến học.”

“Ôi, được rồi, được rồi. Không cần khách sáo!” Chủ nhiệm Lưu là một người đàn ông trung niên, mà người làm giáo dục hoặc ít hoặc nhiều thì đều hói đầu cả. Giống như đầu không trọc thì thật sự có lỗi với thân phận người làm giáo dục vậy.

Chủ nhiệm Lưu cũng rất dễ nói chuyện, đặc biệt khi ông nhìn thấy Lâm Quân Trạch người cao lớn đứng bên cạnh, cộng thêm một thân quân phục kia thật sự là một giấy thống hành vô cùng tốt rồi.

Cố Tri Ý cũng có thể cảm nhận được hôm nay chủ nhiệm Lưu cực kỳ nhiệt tình.

Chờ đến khi ra khỏi văn phòng chủ nhiệm, Cố Tri Ý dẫn mọi người đi thăm quan trường học một vòng.

“Đại Bảo, Nhị Bảo. Từ hôm nay trở đi, các con sẽ học ở trường học này. Các con chính là các bạn học lớn của lớp một.”

Vừa gọi hai anh em là bạn học lớn , vốn dĩ chúng vẫn còn căng thẳng vì trường học mới, thì lúc này, hai anh em đã vỗ vào n.g.ự.c nhỏ của mình. Cả khuôn mặt đều hiện lên vẻ “mẹ, mẹ không được xem thường con”, nói: “Mẹ yên tâm đi! Con và em trai sẽ học tập giỏi.”

Cố Tri Ý rất vui mừng: “Ngoan, học tập cho giỏi vào, đến lúc đó có thành tích tốt sẽ được mẹ khen thưởng.”

“Là thưởng tiền hay thưởng bằng đồ ăn ngon ạ?” Hai mắt Nhị Bảo sáng lên lấp lánh, tò mò hỏi.

“Các con muốn cái gì thì sẽ là cái đó. Nhưng việc này với Nhị Bảo hình như không liên quan gì cho lắm.” Đó chẳng phải là phỉ nhổ đến từ người mẹ ruột sao.

Loading...