“Vợ thằng tư , chính là sống ở kinh đô , đó chính là thành phố lớn đấy.”
“Còn , nhưng mà, làm sinh viên còn cái gì mà trợ cấp nữa ? Cũng tốn bao nhiêu tiền, nghiệp còn phân công công việc luôn đó.”
“Cho nên đầu óc thông minh đúng là giống .
Mẹ Lâm một đám hàng xóm vây quanh, cũng lời thổi rắm cầu vồng khiến cho Lâm cảm thấy bà cũng đều sắp bay lên trời .
“Ôi chao, , vợ thằng tư của nhà chúng lúc ở nhà cũng sách, đây cũng là do con bé cố gắng mà .”
Câu nửa thật nửa giả của Mẹ Lâm, lúc ai mà Cố Tri Ý là một đứa phá của chứ? mà lúc cũng đều lựa chọn phụ họa, lật những tật nữa.
Những thể tới đây chơi cũng đều là những mà ngày thường tương đối gần, nếu là thật sự mà giống như Dương đại tráng mà tới đây, thì thật đúng là cách ứng c.h.ế.t .
Ngày vui như cũng lời nào đen đủi.
Ngồi một hồi lâu mới chào về, Cố Tri Ý cũng dậy chuẩn về nhà bọn họ.
“Cha , chúng con cũng về .”
Lâm Quân Trạch lên, cầm hành lý .
“Ừ , trong nhà cũng thu dọn sạch sẽ, con xem đến lúc đó thiếu cái gì, thì cứ tới trong nhà lấy là .” Mẹ Lâm .
Lâm Quốc Đống hỗ trợ xách hành lý, Lâm Quân Trạch từ chối.
“Anh cả, bao nhiêu cả, để em tự cầm là .”
Từ Nhà họ Lâm , tới tận đường mới thấy ba em Đại Bảo. Quả nhiên, về thôn , bẩn thỉu nhem nhuốc, thì đúng là đủ vẻ bình dân.
Mấy đứa nhóc mới ngoài bao lâu, mà bây giờ xuất hiện vết bẩn.
Nhìn thấy Cố Tri Ý, tiến lên hỗ trợ cầm đồ vật.
Cố Tri Ý cũng khách sáo, giao tay nải nặng lắm ở cho Nhị Bảo.
Nhị Bảo…......
Mẹ ơi, con chỉ là ý tứ một chút thôi mà. Sao còn thật sự đưa chứ
Thở dài, bé đành nhận mệnh nhận lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-468.html.]
Ai bảo là phụ nữ chứ, là con trai chiều chuộng nha.
Người trai Đại Bảo vẫn lương tâm, tiến lên liền giúp đỡ Nhị Bảo khiêng góc bên .
Kỳ thật tay nải cũng nặng, nhưng hai em xách dáng vẻ vô cùng nặng nề.
Cố Tri Ý bế Tam Bảo lên, hỏi: “Tam Bảo, trai mang con làm gì nè?”
DTV
“Đi chơi.”
“Chơi cái gì?”
“Chơi đất nha.”
Cố Tri Ý:.......
Quả nhiên. Lần về trong thôn, cảm giác như thả bay bản .
mà tính cách của trẻ con là mê chơi, Cố Tri Ý cũng quản.
Chỉ cần đến nơi nguy hiểm, còn thì chơi như thế nào đều .
Về đến nhà, đẩy cổng , quả nhiên trong nhà thu dọn sạch sẽ.
Trong nồi cũng nước ấm. Cố Trị Ý là lúc Lâm đun xong.
Cố Tri Ý đổ nước , cô cũng để cho bọn nhóc tắm rửa, nghĩ chờ đến buổi tối mới tắm. Giữa trưa chỉ lau qua cho bọn nhóc để cho bọn nhóc ngủ.
Cũng chơi đùa cả nửa ngày , bây giờ cởi áo khoác, lên giường, lăn vài cái, đứa nào ở chỗ của đứa nấy ngủ say tít thò lò.
Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch cũng nghỉ trưa cùng với mấy đứa bé.
Vừa đến giữa trưa, mới sửa sang hành lý xong, Lâm Xuân Lệ tới nhà.
“Tiểu Ý , xem như bao ngày chị ngóng trông em trở .”
Người còn thấy , tiếng tới .
Cố Tri Ý thấy chị thì mặt cũng mang theo nét vui mừng.
“Chị Xuân Lệ, lâu lắm gặp , chị vẫn trẻ như .” Cố Tri Ý trêu đùa.
“Ôi chao, em trêu đùa chị ? Ngày nào cũng mặt cúi xuống đất lưng hướng lên trời, già cũng coi là lắm .” tính cách của Lâm Xuân Lệ vẫn tùy tiện như trong trí nhớ.