Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 390

Cập nhật lúc: 2024-12-19 19:54:18
Lượt xem: 85

Cố Tri Ý trợn trắng mắt. Cũng không biết là đứa nhỏ này học ở đâu mà mấy lời có cánh cứ bay ra liên tục, thế nhưng ai cũng thích nghe mấy lời khen như vậy hơn.

Cố Tri Ý thấy thời gian đã vừa đủ thì nhấc nắp nồi lên rồi cầm mấy cái chân gà ra đặt vào trong bát cho nguội, “Mau đi rửa tay đi.”

“Tuân mệnh!” Có đồ ăn thì việc rửa tay gì đó chỉ là chuyên nhỏ!

Thế nhưng chân gà mới vớt ra khỏi nồi vẫn tương đối nóng nên hai anh em ngồi nhìn chằm chrằm bát chân gà nửa ngày, chờ đến khi chân gà nguội bớt thì hai đứa mới cầm lên gặm. Mỗi khi được ăn đồ ngon thì cả hai anh em đều cảm thấy mình chính là đứa nhỏ hạnh phúc nhất trên thế giới này!

Bên này, Đỗ Chấn Huy đi theo các anh em của mình đến căn nhà cũ kia, mở cửa ra thì không cảm thấy có chỗ nào khác với ngày thường hết. Mấy anh em đi cùng nói: “Đại ca ơi, chúng ta sẽ không bị người đàn bà kia lừa gạt chứ?”

Thật ra trong lòng Đỗ Chấn Huy cũng đang hơi nghi ngờ, nhưng khi nghe thấy đàn em nói như vậy thì lập tức phủ định ngay. Anh hỏi thẳng: “Chẳng lẽ đại ca của chú lại không biết nhìn người như vậy à?”

Người em phía dưới cũng không dám nói cái gì, cũng chỉ dám tự mình nói thầm sau lưng: Không phải chỉ là ánh mắt kém thôi sao?

Bằng không.....

DTV

Sau đó cũng không suy nghĩ tiếp, bởi vì Đỗ Chấn Huy đã cửa phòng ra. Nhìn thấy một căn phòng chất đầy đồ ăn, mắt sáng lên ngay lập tức.

Một vài người anh em lần lượt tiến lên tháo bao, khi nhìn thấy đồ ăn chất lượng tốt ở bên trong, họ không khỏi kinh ngạc thốt lên.

Nhìn thấy như vậy, Đỗ Chấn Huy lại lần nữa cảm thấy, người phụ nữ Cố Tri Ý này thật sự có chút bản lĩnh.

Nhưng việc ưu tiên hàng đầu bây giờ là bán ra những hàng hóa này.

Đến lúc đó, mọi người cũng sẽ kiếm được một số tiền.

Tuy nhiên, Đỗ Chấn Huy cũng nói với anh em bên dưới rằng nếu có hàng hoá gì tốt thì cứ thu gom lại.

Đoàn người phân công công việc rõ ràng, những hàng hóa này bị chia năm xẻ bảy, bỏ vào bao tải, chất thành đống khắp các ngõ ngách của chợ đen.

Bởi vì hàng hoá lần này rất đẹp, hiếm, người trong chợ đen cũng không mặc cả, đều đặc biệt sảng khoái thanh toán tiền rồi rời đi. Khiến những anh em bên dưới vô cùng vui vẻ.

Những loại hàng trước đây dù tốt đến mấy cũng không tránh khỏi sự kén chọn, phải biết rằng, ở chợ đen lúc nào cũng phải có người đề phòng, nếu thường xuyên qua lại như thế, nguy hiểm càng cao hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-390.html.]

Hàng hoá hôm nay đã sớm phân chia xong.

Sau khi trở về, mọi người đều cao hứng cùng nhau thảo luận, thuận tiện nói về tình hình trận chiến hôm nay.

Từng người đổ ra toàn bộ số tiền họ thu vào được.

Trừ bỏ tiền hàng, thật đúng là kiếm được rất nhiều.

Đỗ Chấn Huy cũng hào phóng, ngoại trừ phần của chính mình, phần còn lại chia đều cho anh em bên dưới.

Mấy người lại nói một số đồ vật khan hiếm trên thị trường hiện nay.

Có một người người em hỏi: “Đại ca, anh nghĩ chị Cố có nhiều hàng như vậy không?"

Đỗ Chấn Huy rít một hơi thuốc, nói: “Có thể hay không ngày mai sẽ biết.”

Vì vậy, Đỗ Chấn Huy cầm lấy giấy bút, bắt đầu viết ra hàng hóa mình cần. Đặt ở trên bàn trong phòng. Sau đó đoàn người ai về nhà nấy.

Kỳ thật, Đỗ Chấn Huy đang thử bản lĩnh của Cố Tri Ý.

Hôm sau Cố Tri Ý mới nhìn thấy tờ giấy này.

Nhưng đây cũng là những gì cô muốn.

Rốt cuộc, nếu muốn hợp tác lâu dài thì cô phải được lợi nhiều hơn lúc trước, đồng thời cũng muốn làm người khác thấy chính mình thần bí đến mức không dám đánh chủ ý xấu.

Đời trước, Cố Tri Ý lăn bò trên thương trường mấy năm, tuy rằng xí nghiệp của mình không bằng ai, nhưng trong ngành cũng coi như có chút danh tiếng.

Cố Tri Ý vẫn biết một chút về chiến thuật trên thị trường.

Còn Lâm Hiểu Lan đang được Cương Tử mang theo đi mua sắm rất nhiều đồ vật. Ăn, dùng, mặc.

Có thể nói, đừng nhìn Cương Tử là một người đàn ông thô bạo chân chất, nhưng tâm trí của anh vẫn rất tinh tế ở một số phương diện.

Cuối cùng hai người cũng thắng lợi trở về.

Loading...