Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 367
Cập nhật lúc: 2024-12-18 20:33:37
Lượt xem: 96
Còn bên bộ đội, lúc này, Lâm Quân Trạch mới đi ra từ văn phòng của đoàn trưởng Trịnh.
Nghĩ đến lời đoàn trưởng Trịnh đã nói vừa rồi, gương mặt của Lâm Quân Trạch rất buồn rầu.
“Người bên kia đều đã dời đi, đẫ đẩy mấy người râu ria ra chịu tội thay, vẫn không thể làm gì giống như trước kia. Tìm được mấy nơi ẩn nấp của chúng, trước tiên cứ đi dò xét thử, nếu có yêu cầu thì toàn bộ ba doanh của các cậu phải chờ lệnh.”
Nghe thấy đoàn trưởng Trịnh nói họ không có cách nào làm gì được mấy người này thì Lâm Quân Trạch cảm thấy rất bất lực.
Đặc biệt là khi nghe nói mấy việc mà họ đã nhúng tay vào không chỉ là những việc này, mà đã vươn tay ra rất xa.
“Mấy người này đã phân thành mấy bộ phận, có người ở bên ngoài sẽ tìm kiếm phụ nữ và trẻ con, còn có mua từ trên núi, nếu phản kháng quá quyết liệt thì trực tiếp xử lý ngay trên đường đi, vứt xác ở nơi hoang dã. Bán ở tận trong núi sâu, họ không thể nào chạy ra được, chúng ta muốn vào mà không có người quen thuộc dẫn đường thì cũng rất khó khăn.”
“Nhưng thật ra mọi người đều biết rằng, người trong vùng núi sâu thăm thẳm này, đặc biệt là những người vợ bị mua được từ bên ngoài thì càng cực kỳ đoàn kết với cả thôn làng. Nếu thật sự muốn mò vào bên trong đó thì sợ rằng rất khó.”
Về đến nhà, Cố Tri Ý nhìn dáng vẻ Lâm Quân Trạch có tâm sự nặng nề thì rót cho anh một ly nước, nhẹ giọng hỏi: “Gặp khó khăn trong công tác à?”
Lâm Quân Trạch nhận lấy nước, một bàn tay khác thì nắm lấy tay Cố Tri Ý, nói: “Vợ à, vẫn chưa bắt được đám người kia, nhưng ba người mà chúng ta bắt được trên xe lửa kia ngược lại đã khai ra không ít chuyện, còn có nơi ẩn nấp nữa. Người bên kia đã đi trước để thăm dò, đến lúc cần thiết chúng ta cũng phải đi.”
Cố Tri Ý khẽ gật đầu, nếu dễ dàng có thể bắt được mấy người này thì tốt. Có là Hoa Kỳ rất phát triển về máy bay như kiếp trước cũng tồn tại rất nhiều nơi hẻo lánh mà họ không thấy được, vẫn không bị người ta phát hiện ra, huống hồ là thời điểm hiện tại năm 1970 này.
Nhưng sự tồn tại của mấy người này giống như là quả b.o.m hẹn giờ vậy.
Trong đầu Cố Tri Ý giống như lóe lên cái gì đó nhưng cô chưa kịp bắt lấy, cô đang cau mày suy nghĩ thì Lâm Quân Trạch nhìn thấy dáng vẻ này của cô đã hỏi: “Vợ à, em sao thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-367.html.]
Cố Tri Ý thoát khỏi dòng suy nghĩ, cô lắc đầu, nói: “Không, vừa rồi đang nghĩ đến một số việc.”
Cố Tri Ý cũng không thể nói rõ loại cảm giác này, chỉ là đột nhiên cô cảm thấy chính mình hình như biết được chuyện gì đó nhưng lại nghĩ không ra. Cố gắng nhớ lại nhưng vẫn không nhớ ra được gì nên cô cũng không miễn cưỡng.
Hai người Lâm Quân Trạch, Cố Tri Ý hàn huyên được một hồi thì đột nhiên Tam Bảo gọi ba ba một tiếng.
Ngược lại đã khiến hai người họ rất ngạc nhiên.
Tuy rằng trước đó Lâm Quân Trạch đã có hai đứa con trai, nhưng Tam Bảo này trong lúc vô tình lại gọi cha, khiến cho người cha Lâm Quân Trạch này rất vui vẻ.
Cố Tri Ý không khỏi cảm thấy rất ghen tỵ, người ở cùng, chơi đùa với Tam Bảo nhiều nhất chính là cô, nhưng kết quả đứa bé lại không gọi mẹ mà là ba.
Được rồi! Cố Tri Ý hoàn toàn quên mất lần trước Tam Bảo đã gọi mẹ.
Ngày hôm sau, Cố Tri Ý đi đến cung tiêu xã, tiện đường đi một chuyến đến bưu điện nhưng bất ngờ là bản thân mình có điện báo.
Cũng may thẻ căn cước của cô đã được đặt vào bên trong không gian, cô mượn cái gùi che chắn, Cố Tri Ý lấy căn cước của mình ra.
Cô nhận được hai bức điện báo từ trong nhà. Cố Trị Ý nghĩ rằng đây là báo tin chị dâu thứ hai Lâm Thanh Mai đã sinh. Vừa khéo lại đang ở đây, thế là cô lập tức vào cung tiêu xã mua hai bình sữa bột rồi gửi trở về.
DTV
Chỉ là khi nhìn thấy một phong thư khác thì Cố Tri Ý rất bất ngờ.
Cô em chồng Lâm Hiểu Lan này làm sao lại đột nhiên muốn đến đây, mà hai ngày trước đã xuất phát rồi. Thế này mà hai người già trong nhà cũng yên tâm cho đi sao?